[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 60

Cập nhật lúc: 2025-12-04 03:37:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Lưu câu , giọng điệu vô cùng xa xăm, trong đôi mắt , thoáng qua nhiều cảm xúc. Dương Viện Lưu, đây là một phụ nữ khí chất dịu dàng, lời cử chỉ đều công nhận là vợ hiền , chắc hẳn ngày xưa bà cũng là một cô gái dịu dàng, duyên dáng, và cũng từng một câu chuyện riêng của .

Lúc Dương Văn Bình về, Dương Viện đợi sốt ruột , Trung Thu sắp đến, cô lo phúc lợi cho thể lao động trong nhà máy.

Nhân lúc cả nhà đang ăn cơm, Dương Viện giới thiệu tình hình của Tiêu Thư Uyển một lượt.

“Tóm , bỏ qua những chuyện khác, Tiêu Thư Uyển, mợ yêu quý, tình cảm với chị em họ cũng , hề bất hòa với bố trai, hàng xóm xung quanh đều là một cô gái cử chỉ chừng mực, cư xử rộng rãi, dịu dàng hiểu chuyện.”

“Cụ thể thực tế thế nào, tìm hiểu thì thể quen thêm.”

Cô để bố Dương xem xét, để Dương Văn Bình tự quyết định.

Mỗi đều quyền lựa chọn tương lai của , và cũng nên chịu trách nhiệm cho cuộc đời . Bố Dương cưới vợ cho con trai là trách nhiệm của bậc cha , Dương Văn Bình chọn một nửa của , đó là cuộc đời .

Dương Viện sẽ can dự chuyện , cô thể giúp họ hỏi thăm, khi truyền đạt thì cố gắng dùng từ ngữ thiên vị, đây là tình cảm của cô với tư cách là em gái và một thành viên trong gia đình.

Còn nhiều hơn nữa, xin miễn.

Cô sẽ can thiệp sự lựa chọn của khác, cũng sẽ tự ý suy nghĩ khác, dù khác đó quan hệ cận chăng nữa. Bởi vì cô thể bất cứ ai gánh vác trách nhiệm, cũng gánh vác nổi.

Đây là sự tự vấn của cô cãi lớn với Dương Văn Bình khi xử lý chuyện của Hà Tĩnh Vân .

Lần là cô quá kích động, chuyện gì cũng sẽ là đầu tiên xông lên, nhưng cô quên mất, đó là chuyện của Dương Văn Bình, phiền cũng là Dương Văn Bình chứ cô. Cô tự ý dùng ý chí của đưa nhiều quyết định, nhưng hỏi trong cuộc .

Chương 52. Xưởng Thực Phẩm

Tết Trung Thu sắp đến, nhà máy cần quà.

Áp lực dồn về bên nhân sự, cụ thể mà , dồn lên Dương Viện.

Hà giám đốc và Bí thư Kỷ gọi La Thành Bân, Dương Viện văn phòng chuyện, ngoài chuyện phúc lợi năm nay.

Dương Viện đưa danh sách cũ, cắt giảm một chút, đưa lên. Kể từ đầu tiên thiết lập mối quan hệ hợp tác với các “xưởng bạn”, cứ đến ngày lễ, thể là cô thạo, thậm chí tiện lợi, Dương Viện chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là xong.

Lần cũng ngoại lệ.

Chỉ là, Hà giám đốc và Bí thư Kỷ hài lòng lắm, vì bánh trung thu.

“Giám đốc, cái cũng cách nào, bên xưởng bánh trung thu, bây giờ bánh trung thu đắt quá, năm ngoái ở cửa hàng bách hóa tỉnh thành một cái bánh trung thu mười tệ, bày tranh mua hết. Đừng tiền, tiền cũng mua .”

La Thành Bân khổ sở giải thích, bánh trung thu thơm như , ai mà ăn, nhưng cũng khó mua quá.

Hà giám đốc nhíu mày, hồi lâu, “Xưởng đồ hộp thể cho chúng bao nhiêu hộp?”

Dương Viện nhận ánh mắt của lão La, liền lập tức mở lời, “Năm nay lượng trái cây giảm, xưởng đồ hộp cũng nhiều, hơn nữa nhu cầu thị trường cũng lớn, chỉ thể cho 150 hộp…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-60.html.]

Lông mày Hà giám đốc giãn đôi chút, nhưng Dương Viện bổ sung thêm một câu, “Tổng cộng nhà máy dệt may chúng chỉ 150 hộp.”

Quả nhiên, lông mày Hà giám đốc nhíu chặt hơn.

Bí thư Kỷ, nãy giờ im lặng, lên tiếng, “Năm nay tỉnh mới thành lập Xưởng Thực phẩm phụ, hình như bắt đầu hoạt động . Có cần cử một chuyến ?”

Hà giám đốc lập tức hỏi về tình hình của xưởng thực phẩm, cuối cùng quyết định, cử cán bộ đắc lực Dương Viện trận.

Dương Viện méo mặt, “Giám đốc, Bí thư, là con gái…” Con gái ngoài an , công tác để đồng chí nam .

, sẽ lập tức đơn xin cho Vệ Tuấn Lương cùng cô.” Giám đốc lập tức tiếp lời. “Có thể lên tỉnh thành xem xét thêm, về sẽ thanh toán chi phí công tác.”

Dương Viện cơ hội phản bác, đành gượng nhận nhiệm vụ.

Thật sự, cô cảm thấy giống nhân viên nhân sự, mà ngày càng giống chạy việc.

Sau khi than thở, cô tìm Vệ Tuấn Lương, bảo đưa Châu Dao Dao cùng, “Dù nhà máy cũng thanh toán, đưa Dao Dao chơi , bình thường chúng cũng ít khi , khó khăn lắm mới cơ hội, mở mang tầm mắt.”

Thực , cô cũng cân nhắc đến việc công tác với đồng chí nam tiện, hơn nữa cũng gì để với Vệ Tuấn Lương, để Châu Dao Dao cùng, việc chơi, tiện cả đôi đường.

Trước khi lên tỉnh thành, cô đưa thư của Dương Nguyệt cho Dương Lan và Dương Văn Bình xem. Có thể khiến Dương lão tam cứng đầu như thư về nhà, xem chuyện khá lớn.

Chỉ là, thư dài, cũng thông tin gì hữu ích, khi bàn bạc, hẹn Trung Thu mười lăm tháng Tám cùng điện thoại.

tuyệt đối thể gửi thư bưu phẩm nữa, Dương Viện nhắc nhở Dương, “Con tỉnh thành về chắc mang đồ gì , lúc đó gửi một thể, cũng chênh lệch mấy ngày .”

Sau đó mang theo nỗi nhớ mong đầy bụng của Dương, Dương Viện vô tình vẫy tay lên xe.

Trước đây thành phố tỉnh lỵ ở đây, là khi lập quốc mới quy hoạch thành tỉnh thành, đặc điểm gì đặc biệt, chỉ là vị trí địa lý khá .

Cho nên mấy năm gần đây xây dựng nhiều nhà máy ở đây và thành phố Giang Điền, mục đích là để thông suốt nguồn cung vật tư giữa miền Bắc và miền Nam.

Dương Viện và tìm chỗ ăn cơm , buổi chiều mới bắt đầu việc chính. Chỉ là khi hỏi thăm khắp nơi, ba thở hổn hển cái gọi là Xưởng Thực phẩm, quả thực nghi ngờ nhân sinh.

“Đây thể là xưởng thực phẩm ?” Châu Dao Dao vẻ mặt kinh ngạc.

Trước mặt là một cánh cửa gỗ rách nát, còn bằng cổng nhà dân bình thường, bên trong là một sân nhà dân đơn sơ, ba gian nhà, thấy hết.

Dương Viện và Vệ Tuấn Lương , thật sự tìm nhầm chứ?

Đã đến , dù cũng hỏi một câu. Dương Viện dẫn đầu , quanh, ngay cả một bóng cũng ?

Một bóng lấp ló phía tấm rèm cửa lưới xanh, Dương Viện lập tức tiến lên, “Đồng chí, chào đồng chí, xin hỏi… Ấy… …”

Đồng chí nam đối diện ngẩng đầu lên cũng ngây , hai một lát, đồng thời nhớ , “Nhà họ Lưu!”

Không sai, đồng chí nam chính là trai cô gặp cửa nhà họ Lưu hôm cưới của Lưu Kinh.

Loading...