[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 51
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:15:02
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Viên yên tâm, bảo bố Dương đợi một lát, nên để Mạnh Tuyền trẻ khỏe thì hơn.
Cô đẩy cửa phòng bệnh , thấy Hà Tĩnh Vân đang ở bên cạnh Dương Văn Bình, cởi áo, trần cả ngực, trèo lên giường, "Làm cái gì đấy!"
Cô túm chặt tóc phụ nữ, kéo ngoài ném xuống đại sảnh, "Cái đồ điên khùng nhà mày, mày thiếu đàn ông đến mức nào, thèm khát thế , đàn ông thì sống nổi đúng ."
Quốc ca hát uổng công , cả đời cô từng thấy nào ti tiện đến thế, thể bình tĩnh . Dương Viên "chát chát" hai tay liên tục táng mặt Hà Tĩnh Vân, cái màn gào đ.á.n.h , coi như là đ.á.n.h thức cả bệnh viện .
"Làm gì mà đ.á.n.h em tao." Hà Quảng còn tỉnh táo xông tới, may mà bố Dương bên cạnh kịp thời đạp cho một cú.
Lúc Mạnh Tuyền từ ngoài , hiểu chuyện gì xảy , mới vệ sinh một lát thôi mà, chuyện gì nữa ?
"..." Hà Tĩnh Vân c.ắ.n môi, ôm mặt , " chỉ thấy kêu lạnh kêu nóng, nên lau mồ hôi cho thôi."
"Lau mồ hôi??" Dương Viên thật sự tức đến bật , ngoài năm xưa đ.á.n.h kẻ thứ ba với ruột, cô từng tức giận đến thế, "Mày nó lau mồ hôi cho khác, tự cởi quần áo gì? Nếu tao chậm một bước, chắc mày cởi cả quần ."
Chương 44: Giải quyết
Hà Tĩnh Vân tay chân trói chặt, cố gắng co , nhưng vẫn run lên bần bật vì lạnh, nửa quần áo nửa che nửa đậy, lạnh đến tê dại.
"Quang" cô tiếng chiêng bên tai cho giật .
Người nhà họ Dương một đường đ.á.n.h chiêng loan tin về sự vô liêm sỉ của cô , những lời lăng mạ khinh miệt xung quanh khiến cô mơ màng.
Tại , các dựa mà mắng , chỉ lấy đồ của , Dương Văn Bình vốn dĩ là chồng , lấy thì gì sai?
Kiếp , Dương Văn Bình nghèo khổ túng quẫn, là cô cho nửa cái bánh bao, cõng về nhà cứu tỉnh. Anh ơn cô, yêu cô, thậm chí sẵn lòng vì cô mà bỏ tất cả, họ là hai yêu nhất.
Nếu , nếu con nhỏ trí thức trẻ hổ đó quyến rũ, họ sắp kết hôn .
Không, đúng, họ đám cưới , họ mới là vợ chồng. Cô là vợ cưới hỏi đàng hoàng của Dương Văn Bình.
Lúc đầu Dương và Dương Viên cũng khinh thường cô đủ điều, nhưng cô thai, chồng và em chồng mới dần dần đối xử với cô, vì cô t.h.a.i , con Dương Viên sẽ mắng cô nữa, chồng sẽ đồng ý cho họ ở bên .
Cô thừa nhận, là cô sai, ham giàu chê nghèo lên thành phố lớn ăn, nhưng, nhưng cô vẫn luôn yêu Dương Văn Bình. Anh là kẻ phụ bạc, trong thời gian cô vắng, dây dưa với cô gái trí thức trẻ, còn để con trai gọi phụ nữ đó là , là Dương Văn Bình nợ cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-51.html.]
Sau khi , cô phát hiện trở về nửa năm khi cô gái trí thức trẻ đến làng, ban đầu cô tự nhủ nghĩ đến đàn ông bội bạc đó, nhưng, nhưng cô thực sự kìm lòng , cô nghĩ ban ngày, nghĩ cả ban đêm, nghĩ đến mức ngủ , đó là đàn ông mà cô yêu cả đời.
Ngày hôm đó, khi cô thấy đàn ông bước đầu làng, nước mắt đột nhiên ngừng rơi, vì , đây là sự sắp đặt của phận, đây là trời xanh đưa đến mặt cô, kiếp định, họ trở thành vợ chồng.
Vì quá kích động, lúc đó cô trượt chân rơi xuống sông, trong mơ hồ cô thấy đàn ông cô yêu nhất bất chấp lao đến vì cô, cánh tay ôm chặt eo cô, hệt như ngày xưa họ mật, lồng n.g.ự.c ấm áp, bờ vai rộng lớn, cho cô sự quyến luyến vô bờ.
Hôm đó các bà các thím và các chú các bác trong làng ép Dương Văn Bình cưới cô, cô ngẩng đầu lên, mắt nỡ chớp, khuôn mặt mê hoặc đó, tuy mặt lạnh tanh, nhưng cô , nhất định vui, họ thể ở bên .
Chỉ là, cô ngờ, chồng phản ứng dữ dội hơn kiếp , thà kéo cô c.h.ế.t chung, cũng đồng ý cuộc hôn nhân của họ.
Sau đuổi đến bệnh viện, cô thật sự diễn kịch, Dương là chồng cô, cô thể lo lắng, kể tin Dương Văn Bình sốt cao hạ, cô lo c.h.ế.t , thà sốt là , thể bỏ ?
, Dương Viên thể đối xử với cô như , cô chỉ gần Văn Bình hơn một chút, t.h.a.i , để họ đồng ý cho cô nhà thôi, Dương Viên thể đối xử với cô như , cô là chị dâu của cô mà.
Hà Tĩnh Vân đau khổ bật , những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài xuống cổ xuống cánh tay, cô chỉ ở bên chồng , gì sai .
Dương Viên cũng ngờ thực sự đến bước , dùng đến thứ ba năm xưa phá hoại gia đình cô, tổn thương cô, mà dùng với Hà Tĩnh Vân của thế giới khác.
Dương Lan gọi các chị em họ hàng nhà họ Dương đến, mượn hai chiếc xe đẩy tay, nguyên trạng, Hà Tĩnh Vân cởi quần áo thế nào thì vẫn y như , trói ném lên xe, một đường đ.á.n.h chiêng từ huyện về đến cổng nhà họ Hà ở Hợp Thôn.
Lại cho gọi Hội Phụ nữ và Công an, bảo họ đến thẳng Hợp Thôn.
Dương Văn Bình khỏe hơn nhiều, khăng khăng đòi , "Đây là chuyện của chính con, lý nào để em giải quyết, con co ro ở phía ."
Đến nhà họ Hà, Hà Quảng chạy về báo tin , già trẻ nhà họ Hà đều từ ngoài đồng về, hàng xóm láng giềng vây kín .
Không cần Dương Viên tay, cô út thứ năm nhà họ Dương đưa tay túm cô xuống, một cước đá trong nhà họ Hà.
"Các cái gì, cưới thì thôi, chúng cũng thèm, bắt nạt quá đáng, một lũ cướp bóc." Bà lão nhà họ Hà, bà nội Hà Tĩnh Vân vung gậy ba toong.
Cô út thứ năm vốn thích xem chuyện của khác, tin xong còn nghỉ chạy xa đến . bước ngoài, là nhà họ Dương, tự nhiên thể để khác bắt nạt nhà họ Dương , "Không thèm ? Hỏi xem đứa con gái ngoan ngoãn nhà các thèm , tự cởi quần áo cũng trèo lên giường cháu trai . Hừ!"
Những khác nhà họ Hà đều Hà Quảng , Hà Tĩnh Vân một ... đều dám ngẩng đầu lên.
Mẹ Hà cởi trói cho con gái, lấy quần áo khoác lên cô , lóc , "Con gái lúc thì trong sạch, giờ về nông nỗi , các nên chịu trách nhiệm , để Tiểu Vân lấy chồng, các là đang ép nó c.h.ế.t đấy."
"Cái bà hỏi chính nó. Hừ, thật con thể ti tiện đến thế, tự cởi quần áo, bò lên giường em trai , em trai thì sốt cao hôn mê, còn gì, cô hại thành thế , vẫn buông tha." Dương Lan chỉ Hà Tĩnh Vân, nghiến răng nghiến lợi, " hỏi các ở đại đội Hợp Thôn, đàn ông c.h.ế.t hết ? Mà nuôi đứa con gái phóng đãng như thế ."