[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 47
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:12:15
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Pạch" một cái cán lăn bột đập xuống, cái bàn bên cạnh cũng đổ sập theo. Mọi giật nảy .
Dương Văn Bình luống cuống ôm cánh tay , định kéo bà ngoài, "Mẹ ơi, ... về nhà chuyện, con..."
"Về nhà?" Mẹ Dương hất tay con , lạnh lùng khịt mũi, "Giờ mới với chuyện về nhà? Hôm qua cho , trèo tường, bám chặt cửa đòi cho bằng , giờ về nhà? Về cái nhà khỉ gió gì mà về."
"Hôm nay cứ để các đồng chí lãnh đạo đây xem cho rõ, xem cái thằng bỏ nhà , nuôi lớn chừng , ăn của giời hai chục năm. Anh là thằng đàn ông to đùng, để một đứa con gái nhỏ ép cưới? Anh còn cái trò trống gì? Người nhảy xuống nước liền cứu, lấy liền cưới, là cái thá gì? Anh là con lợn ? Nuôi một con lợn nó còn húc , sống cái kiếp đàn ông, để giữ chặt , còn giữ cái mặt mũi gì? Sao nhảy xuống nước c.h.ế.t quách cho xong?"
"Đồng chí, đồng chí, Dương Văn Bình tuyệt đối là đồng chí , việc chăm chỉ, thể như ." Những xung quanh hồn, lời quá nặng nề, đều xúm can ngăn.
Cả ông Cục trưởng cũng rẽ đám đông bước tới khuyên nhủ, "Chị ơi, Tiểu Dương là cán bộ bên chúng đang trọng điểm bồi dưỡng, trình độ văn hóa cao, tố chất cao, năng lực việc mạnh mẽ, là đồng chí của nhân dân chúng , nên mắng con như thế, chị ơi."
Dương vẫn hề lay chuyển, "Già đẻ tám đứa con, sống sót sáu đứa, nuôi lớn từ bé chỉ năm đứa, đại nạn đói kém bán m.á.u hái lá cây, cũng nuôi lớn, nuôi đến giờ dáng , ai dè chẳng thông minh tí nào, mấy con bé nhà quê là phát điên vì thành phố hết , ngóng chờ sẵn đợi , cố tình nhảy xuống nước để cứu, ướt chạm chịu trách nhiệm, cứ ngu ngu đần đần chạy tới. Cái thằng ngu sống phí hai chục năm."
" cho , Dương Văn Bình, chừng nào còn sống, thì cái thứ tâm địa bất chính, thất đức, chỉ một thành phố cả họ nhờ, đừng hòng nghĩ đến chuyện bước chân cửa nhà ."
"Nếu dám đồng ý khăng khăng cưới nó, sẽ treo cổ c.h.ế.t ngay tại Cục Dân chính của các đồng chí, xem ai dám đóng dấu cấp giấy cho ." Nói xong, đợi kịp phản ứng, bà quang cán lăn bột , một chân đạp lên ghế lên bàn, lôi sợi dây quăng một cái, buộc xà nhà, thò đầu thòng lọng.
"Mẹ!" Dương Văn Bình nhào tới, lóc ôm chân Dương.
"Đồng chí, đồng chí!"
"Chị ơi, chị, chị xuống , chúng tuyệt đối cấp giấy đăng ký kết hôn cho cô , chị đừng nóng vội."
Mấy cán bộ Cục Dân chính sợ xanh mặt, Cục trưởng, Phó Cục trưởng sợ đổ mồ hôi hột, hai chân mềm nhũn, việc mà thật sự c.h.ế.t tại Cục thì nửa đời khỏi sống.
"Chị ơi, chị mau xuống , là con bé tâm địa ngay thẳng, Tiểu Dương thể cưới cô , cả Cục chúng sẽ đồng ý cấp giấy kết hôn cho cô và Tiểu Dương. là Cục trưởng, là giữ lời, sẽ để cô hủy hoại một đồng chí như Tiểu Dương , chị ơi, chị xuống ." Cục trưởng cam đoan hết lời, gần như .
Mẹ Dương cao xuống, mắt đỏ hoe, với Dương Văn Bình, "Mày còn cưới con nhỏ đó ?"
Dương Văn Bình lắc đầu lia lịa, "Không cưới, tuyệt đối cưới, bảo con cưới ai con sẽ cưới đó."
"Mẹ con nhỏ đó là cố tình bám lấy mày, mày nhận ."
"Nhận, nhận, nhận. Cô tâm địa , sớm bày trò tính kế con, con đầu óc đơn giản, đủ nhanh nhẹn, con nhất định rút kinh nghiệm, bao giờ tái phạm nữa."
"Mẹ ơi, xuống , con đưa về nhà, bố và Viên Viên còn đang đợi ở nhà kìa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-47.html.]
Chương 41: Cô gái độc ác Dương Viên xuất hiện
Dương Viên khi tan sở, lòng vẫn còn sợ hãi, nửa đường , mua một miếng đậu phụ, ở nhà còn hành, đậu phụ rán hành lá, là món Dương thích ăn nhất.
Cô nghĩ, sắp xếp những cách nghĩ cả ngày, chuẩn tối nay chuyện t.ử tế với Dương.
Cô thấy, trong mỗi cuốn tiểu thuyết thập niên, việc nam chính nam phụ bên nữ dùng đạo đức trói buộc thành công, là vì họ quá coi trọng cái thể diện đó.
Người dùng đạo đức trói buộc khác, chắc chắn còn gì để về đạo đức nữa, nếu , đối xử với loại , thì còn vô đạo đức hơn cả đối phương.
Đối với hành vi tiểu nhân , còn đạo đức quân tử, khác sẽ chỉ coi là thằng ngốc, là kẻ khờ.
Đặc biệt là trong chuyện đại sự hôn nhân cả đời , tuyệt đối thể hồ đồ tính kế. Vẫn là câu đó, sống thể diện là đúng, nhưng mới đến thể diện, nếu đến cuối cùng để cái gọi là thể diện trói buộc bước chân , thì cái thể diện cũng như .
Dương Viên quyết tâm, sẽ khuyên giải t.ử tế bố Dương, chuyện hôn nhân đại sự của Dương Văn Bình, thể ép thỏa hiệp như thế.
Kết quả ngõ, bà thím kéo tay cô , "Viên Viên, cháu khuyên cháu cho kỹ, đừng vì cái thứ hổ đó mà bực ."
Chị dâu bên cũng chen , " thế, cái đồ lòng lang sói đó, tính toán khôn khéo lắm, đ.á.n.h thẳng mặt nó."
Dương Viên "ực" một tiếng, nuốt nước bọt, chuyện gì thế , mới một ngày, chuyện của trai cô hết ?
Về đến nhà, tin Dương đến Cục Dân chính gây náo loạn một trận, cô sửng sốt tại chỗ, Mẫu đại nhân quả hổ là Mẫu đại nhân, cô còn đang dừng ở giai đoạn suy nghĩ, tay .
Nghe lúc cuối cùng về, Dương còn hào sảng móc năm đồng bạc , bồi thường cho hai cái bàn hỏng của Cục Dân chính, Dương Viên liên tục giơ ngón cái.
Cách của Dương thô bạo một chút, nhưng thể là trùng khớp với suy nghĩ của Dương Viên. Chẳng qua cô nghĩ đến chuyện đến Cục Dân chính ầm ĩ.
Tuy việc sẽ để tiếng chê là phụ nữ ghê gớm, chua ngoa, nhưng ít nhất ở Cục Dân chính, sẽ còn ai dám chỉ trích, những lời đồn thổi vô hình ép Dương Văn Bình chịu trách nhiệm nữa.
Chỉ cần ai dám một câu, là ép Dương Văn Bình chọn vợ bỏ , là ép Dương treo cổ tại Cục Dân chính, là ép c.h.ế.t.
Đến lúc đó, đừng là Dương Văn Bình, Cục trưởng Cục Dân chính sẽ là đầu tiên xử lý đó.
Sau màn , họ những dám , mà còn chủ động bảo vệ bên ngoài, một khi ai đó Dương Văn Bình vô trách nhiệm, họ sẽ lập tức phản bác, là do cô gái đoan chính, trèo cao, cố tình nhảy xuống nước dụ cứu, là cô gái đó hổ, Dương Văn Bình là thẳng tính nhiệt tình cuối cùng gài bẫy, là nạn nhân.
Bất kể cuối cùng cưới cưới, trong mắt đồng nghiệp và lãnh đạo Cục Dân chính, phẩm hạnh của Dương Văn Bình sẽ bất cứ vết nhơ nào.