[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:11:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Viên kinh ngạc đến sững sờ.

Dương Văn Bình kết hôn? Lấy một cô gái hoang? Cô gái hoang từ , tại mắng là hổ?

Không đồng ý thì cưới thôi, tại Dương đòi đ.â.m đầu c.h.ế.t? Cần gì kịch liệt đến mức đó?

Dương Văn Bình gần một năm , Dương chọn con dâu thể là hoa cả mắt, khu Đông, ngoại ô khu Tây, thành phố tỉnh, huyện xã, Dương còn nhớ nổi trong sổ nữa.

chuyện chỉ là một phía sốt sắng, Dương lo lắng đến mấy, Dương Văn Bình quan tâm thì tác dụng gì.

Thời gian trôi qua, nhiệt huyết của Dương dần nguội , vẫn quan tâm, nhưng cũng ép đến mức Dương Văn Bình dám về nhà.

Dương Viên , tiêu chuẩn chọn con dâu của Dương bây giờ cao hơn nhiều, những cô gái mà đây bà thấy tệ, môn đăng hộ đối, gia đình hai vợ chồng đều là công nhân viên chức, cũng xếp . Hỏi đến học vấn, nghiệp cấp ba cũng chỉ là bình thường, nhất định nhà trong cơ quan nhà nước mới đạt yêu cầu. Phải học đại học công nông binh mới xứng với đứa con trai thứ tư của bà.

Cách đây lâu, đội sản xuất của công xã , đốt cháy một mảnh rừng, mặc dù dập lửa kịp thời, nhưng vẫn gây sự chú ý nhỏ.

Không bao lâu , ở một nơi khác lên núi đào măng non rau dại, thời tiết ấm áp băng tuyết tan chảy ở sườn đồi phía , đó trượt chân ngã xuống, đầu đập đá, khi đưa đến bệnh viện thì mất m.á.u quá nhiều mà c.h.ế.t.

Hơn nữa đó ngọn đồi đó còn sạt lở một mảng lớn, giống như sạt lở đất, cũng lạ, chút tuyết tan chảy thế gây sạt lở, ở đây họ từng xảy bao giờ.

Liên tiếp xảy chuyện, chính phủ thể ngơ, liền cử các cơ quan liên quan, công xã, xuống tuyên truyền kiến thức phòng chống và giảm nhẹ thiên tai, loại công việc , cục dân chính nơi Dương Văn Bình việc đương nhiên là cơ quan chịu trách nhiệm đầu tiên, vốn dĩ cứu trợ thiên tai là trong phạm vi trách nhiệm của họ.

Dương Văn Bình liền dẫn theo một đồng nghiệp khác, xuống công xã, xuống đội sản xuất, đến tận nơi để giảng giải cho dân về các loại thiên tai, và cách phòng tránh cũng như cứu trợ đó.

Hôm đó như thường lệ xuống đội sản xuất, làng, liền thấy tiếng “oàng” một cái, rơi xuống nước, Dương Văn Bình hề nghĩ ngợi, nhảy ngay xuống nước cứu .

Phía thượng nguồn còn dòng chảy, cơ thể khó giữ vững, đối phương lẽ bơi, Dương Văn Bình nắm lấy cánh tay đối phương, nhưng luôn trôi , chỉ thể ôm lấy đối phương, một cánh tay cố gắng bơi lên bờ.

Kết quả mất nửa cái mạng mới cứu lên, đối phương tỉnh túm lấy cho , còn là một cô gái. Nhất quyết đòi gả cho .

Dương Văn Bình đương nhiên chịu, gạt cô định bỏ .

Thế mà cả làng từ già trẻ lớn bé vây chặt và đồng nghiệp, lôi kéo giữ , cưới thì đừng hòng bước khỏi đây.

Chương 40: Mẹ Dương treo cổ

Trong hầu hết các tiểu thuyết thời đại, dù là thanh niên trí thức cô gái trong làng, cố ý vô tình, cứ rơi xuống nước, luôn tình cờ gặp đồng chí nam xuống nước cứu .

Và kết cục thì , hầu hết các đồng chí nữ đều c.h.ế.t , hoặc sặc nước hôn mê, hoặc tỉnh ngay tại chỗ, là do lời đồn thổi đó ép buộc, giữ ngay tại chỗ cho , lời lẽ ngoài việc, đồng chí nữ ướt sũng đồng chí nam cứu lên, tiếp xúc da thịt, danh tiếng hủy hoại, trinh tiết còn, đồng chí nam chịu trách nhiệm, kết hôn.

Và hầu hết các đồng chí nam trong tình huống , là nam phụ xuất sắc nổi bật, thì cũng là nam chính hội tụ vạn ngàn ưu điểm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-46.html.]

Sau đó thuận lý thành chương một cuốn tiểu thuyết kiểu cưới yêu , hoặc là đụng tiểu thuyết tỉnh dậy của tái sinh, xuyên , đương nhiên trong đó nữ chính dù lúc đó phát triển tình cảm với đồng chí nam, cũng tám chín phần mười sẽ sự vướng mắc lượng t.ử với vị ân nhân cứu mạng là nam chính.

Dương Viên tổng kết các cuốn tiểu thuyết thời đại bấy lâu nay, rút kết luận .

Ngay lúc , Dương Văn Bình gặp mô-típ tiểu thuyết thời đại kiểu .

, Dương Viên nghĩ nhiều hơn tiếp tục mở rộng suy nghĩ, cô đồng chí nữ quê cứu , là tái sinh? Hay xuyên ? Hay thực sự chỉ là cô gái bản địa mưu mẹo câu đàn ông bình thường?

Còn khả năng, Dương Viên bỗng nhiên thẳng , loại vật thể lạ mang theo ngón tay vàng, gian, hệ thống hoặc suối linh tuyền các thứ.

“Tiểu Dương, gì đấy, nghiêm túc thế?” La Thành Bân chú ý đến cô, đôi mắt tờ báo hỏi.

“Khà khà, gì, bình thường ăn sáng ở căng tin, thấy bữa sáng căng tin cũng khá ngon, ăn đủ.”

“Ha ha, cô là ăn cái lạ thôi.” Vệ Tuấn Lương bước , tiếp lời, “Ăn thêm hai ngày nữa, cô sẽ thấy thế .”

, hôm nay Dương Viên là chạy đến nhà máy ăn sáng.

Hôm qua Dương Văn Bình , cuối cùng vẫn là bố Dương ngăn Dương , để thể thoát về.

Bố Dương cảm thấy, chuyện con cái là việc lớn, thể chậm trễ công việc . Dương cảm thấy Dương Văn Bình thể tự ý đồng ý cưới hỏi mà cần sự đồng ý của bà, , bà thấy, Dương Văn Bình thể trực tiếp đăng ký kết hôn.

Kết quả là để Dương Viên chứng kiến một trận gió tanh mưa máu.

Sáng nay, cô vốn ngủ nướng nhanh chóng mặc quần áo chuồn , uy lực nổi giận của Dương, cô thấy thứ hai.

Thật sự, gặp Dương và cô Triệu góa phụ c.h.ử.i ngoài chợ, tưởng đó là sự lợi hại của Dương , so với , mới thế nào là hạt cát so với đại dương, thế nào là tí hon so với khổng lồ, thế nào là hổ “thật sự”.

Tuy nhiên, Dương Viên đang còn lười biếng nghĩ kế cho Dương Văn Bình rằng, hổ thật sự Dương tay .

Dương Văn Bình mặc dù đầy ưu sầu, cũng đành gác cảm xúc mà việc .

Viết xong báo cáo kết quả tuyên truyền kiến thức phòng chống thiên tai xuống xã gần đây, nộp lên xong, cầm cốc men lên, còn kịp uống một ngụm nước, “Bốp” một tiếng cái bàn đập.

“Mẹ?” Dương Văn Bình kinh hãi, Dương đến đây?

Tất cả đồng chí trong cục tiếng động giật , xúm , cả chủ nhiệm và cục trưởng cũng .

Mẹ Dương mặt hầm hầm, một chân đạp lên ghế, tay cầm cái cán lăn bột, chỉ Dương Văn Bình bắt đầu, “Dương Văn Bình, cái đồ rùa rụt cổ cứt che mắt nhà mày, lão nương cung phụng mày ăn mày uống, nuôi mày học đại học, nuôi mày hai mươi năm, mày báo đáp tao như thế đấy hả?”

“Tao dạy mày phục vụ nhân dân, dạy mày một đồng chí của xã hội, xem mày ngày ngày cái trò vô tích sự gì, lãnh đạo phái mày công xã tuyên truyền, mày việc chính , bày đặt cái trò mèo gì, còn nhảy xuống nước cứu , giỏi giang thì mày thi bơi? Mày tự rơi xuống nước còn nhờ ch.ó tha lên, mày còn cứu khác? Cái thứ tự lượng sức .”

Loading...