TN 70: Nữ thanh niên trí thức độc miệng - 122

Cập nhật lúc: 2025-12-11 05:30:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai đứa trẻ hứng thú với chó, Tinh Thần : "Chú ch.ó cũng thuộc quản lý của em, đến thôn gây sự, ch.ó rượt cắn, dọa sợ bỏ chạy mất."

Sau đó, Tinh Thần phổ cập cho họ vê những việc mà trong thôn, chẳng hạn như phân bón, thăm dò đường, hang c.h.ế.t, giúp đỡ những phụ nữ gia đình giày xéo. Mọi lắng say sưa, hai đứa trẻ đều mệt rã rời cũng chịu ngủ.

Tỉnh Thần kể chuyện đến tận mấy tiếng, chủ động : "Cũng mệt cả ngày rôi, nghỉ ngơi . Buổi tối, Tinh Thần và cháu gái Lâm Lâm chen chúc một chiếc giường nhỏ, còn Tráng Tráng ngủ với bà nội.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Lâm Lâm buồn ngủ đến mức mở nổi mắt, nhưng vẫn quấn lấy Tinh Thân kể chuyện.

Tỉnh Thân cũng buồn ngủ, nên : "Chúng ngủ , tối mà ngủ thì sẽ cao , ngày mai kể tiếp."

"Ừm ừm.

Ngày hôm là chủ nhật, Mãn Nguyệt nghỉ ngơi, hai định tản bộ. Họ ăn sáng xong thì chị hai Tân Nguyệt đến.

đến mỉm : "Tinh Tinh, chồng chị mời em đến nhà chị ăn cơm."

Mãn Nguyệt tỏ vẻ ngạc nhiên, ai mà , chồng em hai ỷ bản là cán bộ mà coi thường gia đình họ, bà hiếm khi đến nhà. Số lân chủ động mời khách như càng hiếm hoi hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn-70-nu-thanh-nien-tri-thuc-doc-mieng/122.html.]

Tân Nguyệt giải thích: "Cũng là ai cho chồng chị chuyện xảy ngày hôm qua. Sau khi , chồng đ.á.n.h giá mặt chị: Mẹ còn tưởng nhà đẻ của con cũng chỉ chị cả của con là còn , ngờ em gái của con nguyên tắc đến , hổ danh là thanh niên trí thức từng tiếp thu sự đào tạo của bần nông và trung nông, ngày mai con bảo cô đến nhà ăn cơm ."

Trong lòng Hà Tân Nguyệt chút mong chờ, chị Hà Tinh Thần, : "Tinh Tinh, lát nữa gặp cha chồng chị thì nhớ ăn cho đàng hoàng, nhất là hãy để ấn tượng với họ, chị sẽ chuyện giúp em, đợi thời cơ chín muồi chừng còn thể đưa em trở thành phố."

Ít nhiều Hà Tân Nguyệt cũng chút áy náy với Hà Tinh Thần, nếu chị lấy chồng thì đẩy về nông thôn là chị mới đúng.

Đương nhiên Hà Tinh Thần nhận ý của chị hai, chị hai của cô vẫn còn chút đầu óc và lòng , mặc dù nhiều, nhưng còn hơn nhiều so với ông và thằng em của cô ở nhà. Trước giờ sự kỳ vọng tính cách con của Hà Tinh Thần luôn thấp, bản chất của con là ích kỷ, chỉ khác đừng gây cho rắc rối là , nếu giúp thêm chút thì càng . Huống hồ, cô còn thể phối hợp với chị hai. Còn chị cả mà, tâm nhưng đầu óc thông minh, dạy mệt phờ cũng chỉ thể tay sai. Dù giờ cô cũng đang trong kỳ nghỉ, rảnh rỗi quá mà, tiện tay chút chuyện cũng .

Hà Tinh Thần hồ hởi kéo tay hai chị gái, giọng điệu chân thành: "Chị cả, chị hai, nếu mà trong nhà ai khiến em lưu luyến nhất thì chỉ hai . Đặc biệt là chị cả, từ nhỏ chị chăm sóc cho bọn em, chị trưởng như cha đúng là chị . Chị là bỏ công sức nhiều nhất, là cống hiến to lớn nhất trong gia đình đó.

Hà Mãn Nguyệt kinh ngạc cảm động, cô suy nghĩ kỹ một chút, quả thật vì là chị lớn nên đây cô gánh vác nhiều chuyện, bây giờ ngẫm , trong lòng tránh khỏi cảm giác tủi .

Hà Tinh Thần tiếp: "Chị cả, em thấy thấy xót thương nhất trong nhà là chị. Con trái lớn cũng giống như con trai lớn, nhưng con gái lớn việc trong nhà, còn con trai lớn kế nghiệp gia sản. Chị trai em thử xem, từ nhỏ đến lớn đều xem như báu vật, gì cũng tấm tắc khen, tuy thành tích học hành khá , nhưng chẳng áp dụng gì cả. Sau khi , dành cả nửa ngày trời để câu cá, ba còn đau lòng sợ cảm lạnh. Ngay cả việc tiểu tiện b.ắ.n xa cũng hết lời khen ngợi. Nhìn chị xem, chị ăn , nhưng họ bảo chị chỉ đủ dùng thôi. Khi còn bé, thứ là miễn phí, nhưng khi lớn lên, chị đổi bằng sính lễ, nhưng chị nghĩ rằng đang chu cấp cho bố . Cần hy sinh thì bảo rằng chúng một nhà, đến khi chia phần tài sản thì bảo chúng ngoài. Anh cả em trai dù bê tha đến cũng đường lui, họ tài sản của bố để phòng , bố chống lưng. Còn bản chị cái gì? Nếu ly hôn, chị thể vê nhà đẻ trong mấy tháng?

, chị cả , chị và rể sống thật , tâm ý lò cho gia đình nhỏ của , đừng quá quan tâm đến nhà đẻ nữa, chị xót thương cho họ, nhưng họ xót thương gì chị ?

Nếu bố thương chị, họ đẩy chị tình thế khó xử."

Hà Mãn Nguyệt bao giờ lời khuyên nào sâu sắc đến thế, cô ngây ngốc một lúc, đó rơi trầm tư.

Loading...