TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-12-05 09:05:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thợ mộc nhà cũng gỗ , cần chuẩn , quê thiếu cây cối, nhà nào cũng trồng một ít.”

Ở nông thôn, xây nhà đóng đồ nội thất, chẳng mấy ai tốn tiền mua gỗ, tất cả đều là thành quả của bao thế hệ trồng trọt, những cặp vợ chồng mới cưới trồng sẵn cây để đóng đồ nội thất cho con trai con gái .

Ngày mai nghỉ, nên hôm nay nhà tắm công cộng cũng mở cửa, đợi Cố Tưởng và Cố Niệm tan học về nhà, cả gia đình bê chậu, trong chậu khăn mặt và xà phòng, cùng tắm.

Khoảng thời gian , tắm khá đông, khỏi nhà họ gặp gia đình Chu hàng xóm, hai vợ chồng Vương Xuân Hoa và Tiểu Quân.

Tiểu Quân thấy Cố Tưởng và Cố Niệm là bỏ quên bố , chạy vọt tới, quên cảm ơn Tô Chiêu Chiêu , “Dì Tô, cảm ơn dì tặng con bút lông, giấy, mực và nghiên mực ạ.”

Tô Chiêu Chiêu : “Không gì, cháu thể gọi tắt là bút mực giấy nghiên, hoặc văn phòng tứ bảo.”

Chu Minh đầu với con trai , “Đọc sách mấy năm mà ngay cả văn phòng tứ bảo cũng , con xem con tiền đồ chứ.”

Chu Tiểu Quân lè lưỡi với bố, chẳng nể nang gì cả, “Bố cũng .”

Chu Minh về Vương Xuân Hoa đưa bút mực giấy nghiên Tô Chiêu Chiêu tặng cho xem, mặt con trai, lời và lời con trai thể giống y hệt, chỉ thể là gần như .

“Tiểu Tô thật hào phóng, chỉ tặng bút, còn tặng cả nghiên mực và thỏi mực nữa, đây là giấy Tuyên Thành …”

Chu Minh con trai bóc mẽ, giơ tay lên định đ.á.n.h nó, Chu Tiểu Quân cũng sợ, trực tiếp núp lưng Cố Hành.

“Đánh , đ.á.n.h .”

Chu Minh với Vương Xuân Hoa, “Chị xem con trai chị dạy dỗ kiểu gì kìa, ba ngày đánh, là dám trèo lên nóc nhà dỡ ngói!”

Vương Xuân Hoa lườm một cái, “Anh dạy ? Toàn là dạy ? Không ai thằng út giống nhất.”

“…”

Chu Minh khoanh tay hừ một tiếng, tự tìm đồng minh, “Có câu gì nhỉ, duy nữ t.ử dữ tiểu nhân nan dưỡng (chỉ phụ nữ và tiểu nhân là khó đối đãi), câu quả sai, đúng là khó chiều mà?”

Cố Hành là cách đối đáp, “Vợ con dễ nuôi.”

Tô Chiêu Chiêu dễ nuôi: “Phụt!”

Đổi là ánh mắt của Cố Hành.

Lần Tô Chiêu Chiêu và họ muộn, gặp nhiều đường, hôm nay thì khác, hầu như tất cả nhà đều ngoài.

Quả nhiên, tiếp theo họ gặp là hai vợ chồng Nghiêm Quang, bên cạnh là con trai họ, Nghiêm Học Văn.

Nghe Vương Xuân Hoa , họ chỉ sinh mỗi .

Trong thời đại , những cặp vợ chồng kết hôn nhiều năm mà chỉ sinh một con là ít, đều quan niệm đông con nhiều phúc, nếu thì dân cũng sẽ tăng vọt từ bốn trăm triệu lên đến một tỷ trong cuộc tổng điều tra dân năm 1982, đầu thập niên 80 nhà nước đành dùng chính sách kế hoạch hóa gia đình để kiểm soát dân .

Chương 50: Buổi gặp mặt đặc biệt

“Tiểu Văn, đây là dì Tô.” Nghiêm Quang kéo con trai bảo chào hỏi.

Nghiêm Học Văn Tô Chiêu Chiêu, sang .

Vu Huệ Tâm: “Nhìn gì, chào hỏi con.”

Nghiêm Học Văn mới ngoan ngoãn chào hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-61.html.]

Lần đầu gặp con nhà , Tô Chiêu Chiêu thể khen vài câu: “Đứa bé thật ngoan.”

là ngoan thật, trông vẻ khác biệt so với những đứa trẻ khác, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo mềm mại, tóc cắt gọn gàng, áo sơ mi trắng cùng quần xanh đậm, bên ngoài còn khoác một chiếc áo gi-lê nhỏ.

Những đứa trẻ trong khu gia đình đều điều kiện gia đình khá , nhưng ít đứa chăm sóc như thế , trắng trẻo chứng tỏ phơi nắng nhiều, những đứa trẻ khác cả ngày chạy nhảy ngoài trời, hiếm thấy đứa nào trắng như .

Tóc gọn gàng chứng tỏ bé thường xuyên cắt tỉa, và do bố tự cắt, mà là ở tiệm cắt tóc.

Tóc do bố tự cắt trông như ch.ó gặm, ví dụ như tóc của Chu Tiểu Quân.

Áo sơ mi trắng sạch sẽ, trẻ con ở tuổi dù mặc cả ngày cũng thể sạch sẽ như thế.

Qua đó thể thấy, Vu Huệ Tâm chăm sóc đứa con cẩn thận.

Đoàn tiếp tục , từ lúc nào tách thành ba nhóm, đàn ông một nhóm, phụ nữ một nhóm, trẻ con một nhóm.

Vu Huệ Tâm song song với Tô Chiêu Chiêu, lén lút mái tóc của cô vài , “Hai đứa con nhà cô cũng học lớp ba ?”

Tô Chiêu Chiêu: “ .”

“Trùng hợp thật, Tiểu Văn nhà cũng học lớp ba, năm nay mới bảy tuổi.”

“Thật trùng hợp, hóa là bạn cùng lớp.” Bảy tuổi thì bảy tuổi, thêm chữ ‘mới’ ?

Muốn cô khen con tuổi nhỏ học lớp ba ?

Cô nhất định khen.

“Tiểu Văn nhà thích sách, thích học, thích chạy nhảy chơi bời ngoài …”

Nghe đến đây, Tô Chiêu Chiêu thấy Vương Xuân Hoa bĩu môi.

Đến khi nhà tắm công cộng và tách khỏi Vu Huệ Tâm, Vương Xuân Hoa mới với cô: “Nào chuyện thích chạy nhảy, là cô thích con chơi với những đứa trẻ khác, hễ thấy là gọi con về, chê con nhà sạch sẽ, chỉ cho con chơi với những đứa trẻ mà cô mắt thôi.”

Lời … chắc Vu Huệ Tâm tự nhỉ.

“Ai mà chẳng lớn lên bằng hạt gạo, chúng từ nông thôn lên đây cũng ngốc, vài là hiểu ngay, những đứa trẻ chơi với con cô đều là con của mấy bà vợ thành phố .”

Nhà tắm công cộng đông hơn họ đến nhiều, mỗi vòi nước đều , vòi đến hai ba , ướt xong là một bên kỳ cọ.

Tô Chiêu Chiêu rút lui , tắm đến bao giờ đây?

Ngay lúc cô đang cân nhắc nên mặc quần áo rời , Vương Xuân Hoa tìm một vòi nước.

“Chiêu Đệ mau đây!”

Tô Chiêu Chiêu dắt Cố Niệm tới.

Vòi nước cũng , “Đây là vợ của Chính ủy Hoàng.” Vương Xuân Hoa giới thiệu.

“Là vợ của Đoàn trưởng Cố .”

Tô Chiêu Chiêu: “Vâng, là , chào chị dâu.”

Vợ của Chính ủy Hoàng, hơn bốn mươi tuổi, tên là Tào Thúy, đang thoa xà phòng lên , “Chào cô, chào cô, nhiều chuyện về cô và Đoàn trưởng Cố nhà cô , hôm nay cuối cùng cũng gặp thật.”

Sao ai cũng câu nhỉ?

Loading...