phí lời với nên vội vàng xuống xe tìm một chỗ kín đáo. Bụng quặn lên từng cơn đau dữ dội khi chất lỏng ấm nóng chảy xuống giữa hai chân. chợt nhận chuyện gì đang xảy . xuống, chỉ thấy một vũng m.á.u chân ánh trăng mờ ảo!
Rùng , sờ bụng đang quặn đau vì kinh hãi.
Tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên, thấy Tần Mặc Thần hét lên bằng giọng lạnh lùng giữa đêm khuya tĩnh mịch.
- Cô ? Nếu cô chuyện gì, tất cả các sẽ đuổi việc!
Rồi đ.ấ.m cửa kính xe, mảnh kính vỡ vương vãi khắp mặt đất, m.á.u nhuộm đỏ cả tay .
Sao thể quan tâm đến Mạc Vũ Lâm như ?
chằm chằm, lên xe và khởi động xe, như thể chuẩn rời . Thần kinh căng thẳng. Nếu thực sự , ở nơi hoang vắng ?
hoảng hốt kêu lên.
- Tần Mặc Thần, em chảy m.á.u . Em đau bụng.
Dưới ánh trăng, thấy cau mày sốt ruột, , liếc chút cảm xúc, chỉ một câu bỏ .
- Phiền phức thì chết.
Xe của nhanh chóng biến mất, bỏ c.h.ế.t lặng trong đêm tối.
Anh bỏ một ở đây chỉ vì phụ nữ biến mất, để ý đến việc đang chảy máu.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ.]
Khi nhặt quần áo loạng choạng bước ven đường, con đường vắng tanh, một dấu vết của chiếc xe. Trái tim tan vỡ của thắt . Lúc , tuyệt vọng.
thật đáng thương! ngước lên ngặt nghẽo. Năm năm , khi tai nạn xe nghiêm trọng đến mức bất tỉnh, cõng lưng bộ 2,5 km cho đến khi xe cứu thương đến. thậm chí còn đặt xuống cho đến khi ngất xỉu.
đối xử với như thế nào? Anh bỏ rơi , đang sảy thai ở đây mà chút do dự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-sau-sac-dau-don-voi-anh/chuong-8-thu-xau-xa-khong-bao-gio-chet.html.]
Cơn đau nhói ở bụng cảnh báo về nguy cơ mất con. chỉ nhanh chóng đến bệnh viện. loạng choạng con đường dài với bộ quần áo ướt sũng, để phía những dấu chân đẫm m.á.u đến rợn .
Gần như kiệt sức, cuối cùng ngã xuống, cơn đau quặn bụng và vết m.á.u cho , chắc chắn mất con.
Ý thức dần trở nên mơ hồ, và cuối cùng, ngừng chống chọi với cơn đau, ngã xuống vũng máu.
Khi tỉnh , trong bệnh viện, đau nhức, sắc mặt tái nhợt.
thực sự một mối liên hệ kỳ lạ với bệnh viện . đến bệnh viện vài , tất cả đều vì Tần Mặc Thần.
- Vũ Phi, em thấy thế nào? - Tô Thừa Chiếu với vẻ mặt lo lắng, đưa tay chạm má , thì thầm.
- Xin , đến muộn, bảo vệ em .
Lời khiến tim rung động, sờ bụng, ngẩng đầu lên, thẳng mắt , run rẩy hỏi.
- Con của em là...
thể hết câu. Nước mắt trào . nuốt hết nỗi nhục nhã , nhưng thể ngừng .
Tô Thừa Chiếu ôm lòng, trùm kín đầu .
- Nếu em , cứ . Đừng quên rằng em cô đơn. Em còn , sẽ ở bên em, an ủi em cho đến khi em vượt qua nỗi đau .
thật to, giọng khàn khàn, hai tay nắm chặt lấy cánh tay Tô Thừa Chiếu. Giờ phút , cả căn phòng, thậm chí cả hành lang đều tràn ngập tiếng của , cả hành lang.
Tại yêu năm năm bỏ rơi chút do dự, còn yêu nhiều điều vì ? Tại yêu Tô Thừa Chiếu?
bao lâu. Cuối cùng, thể chịu đựng nỗi đau nữa và ngất . Lần , thực sự hy vọng sẽ tỉnh dậy nữa. Cứ ngủ như thế mãi mãi...
ngủ bao lâu. Trong cơn mơ màng, mơ hồ thấy Tô Thừa Chiếu lay , tiếng gầm của thật đau đớn.
- Vũ Phi, em tỉnh , ơn tỉnh ? Em bảo em đưa em khỏi đây, nhưng tại em tỉnh dậy?