Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tình Yêu Phong Vân - Chương 6: Ký Ức Thương Tâm - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-04 12:51:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi họ về lại khách sạn và chuẩn bị đi ăn thì kim đồng hồ đã nhích dần về bảy giờ tối. Cùng lúc này, Vỹ Đình cũng đang trên đường từ thành phố xuống. Anh sốt rột nhìn ra hai bên đường, cuộc họp đột xuất từ sáng đến trưa vẫn không đi đến thống nhất, thế là lấn luôn sang buổi chiều, báo hại Hà Mỹ Đình đợi anh dài cả cổ.

Chiếc xe đỗ xịch trước cổng nhà hàng sang trọng, Vỹ Đình nhanh chóng bước vào, nhìn khắp một lượt, anh thấy Hà Mỹ Đình vẫn đang trong trang phục công sở ngồi chờ, ánh mắt nữ giám đốc lúc này chẳng khác nào hai viên đạn.

- Giám đốc Hà, thật xin lỗi. - Vỹ Đình khẽ cúi người.

- Tôi chờ chủ tịch Vương còn hơn là chờ người yêu tôi nữa. – Hà Mỹ Đình đáp.

- Xin lỗi cô.

- Anh đã ăn tối chưa?

- Vẫn chưa.

Vốn dĩ Hà Mỹ Đình định đợi đến lúc gặp sẽ mắng cho tên chủ tịch ngạo nghễ một trận nên thân rồi dẹp luôn, khỏi làm ăn, hợp tác gì hết. Nhưng thấy bộ dạng Vỹ Đình thế này, cô lại chùng lòng. Dáng vẻ mệt mỏi sau một ngày làm việc đầy áp lực, còn ngồi xe mấy tiếng đồng hồ khiến anh tiều tụy rất nhiều.

- Đi thôi, phía sau nhà hàng này là biển, ra đó anh sẽ đỡ mệt hơn. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-phong-van/chuong-6-ky-uc-thuong-tam-2.html.]

Hà Mỹ Đình nói và cất bước đi trước, Vỹ Đình nhanh chóng bám theo cô. 

Tuấn Kiệt đỗ xe xong liền vội vã chạy vào, trông hắn còn thảm hơn sếp hắn. Cuộc họp vừa kết thúc thì bụng hắn đã biểu tình rồi nhưng vì không muốn làm trễ việc của sếp nên hắn cố gồng mình lên chịu đựng. Tính ra vị trí của hắn đúng là khổ ải, nào có sung sướng như mọi người nghĩ đâu, trợ lý kiêm luôn tài xế. 

Hắn thấy Vỹ Đình sử dụng nhân lực thật tài tình. Trong Thịnh Vũ, ngoại trừ các nhân viên bình thường thì nhân sự cấp cao ai cũng phải kiêm nhiệm. Ít thì hai vị trí như Lâm Kiến Quốc là đã la làng la xóm lên rồi, nhiều thì như Vương Nhược, phó tổng giám đốc kiêm luôn giám đốc truyền thông, quản luôn cả mảng giải trí, thời trang, còn chụp ảnh nữa chứ.

Tuy là trợ lý riêng của Vỹ Đình nhưng hắn vẫn rất hâm mộ Vương Nhược, trong lòng hắn thì anh chẳng khác nào có bảy mươi hai phép thần thông biến hóa.

- Chào giám đốc Hà, tôi tên Trương Tuấn Kiệt, trợ lý của chủ tịch Vương, hôm qua là tôi liên hệ với cô. – Tuấn Kiệt cố tỏ ra tươi tỉnh, bô la ba la giới thiệu.

- Chào anh, tôi ở đây cả trưa lẫn chiều. – Hà Mỹ Đình cũng cố nhoẻn môi cười.

- Xin lỗi cô vì đã không báo sớm, hại cô chờ đợi. – Hắn cúi đầu hối lỗi.

Dáng vẻ Vỹ Đình khiến Hà Mỹ Đình xót xa bao nhiêu thì trông tên trợ lý càng buồn cười bấy nhiêu, đôi mắt của hắn chẳng khác nào chó lạc, xem chừng là đói đến đờ đẫn luôn rồi.

Gió biển đêm lùa vào mang theo hơi muối mặn, Vỹ Đình cảm giác tóc mình cũng bết lại. Tuấn Kiệt cứ là chấm mắm chí muối mà ăn, lúc người ta nâng ly thì hắn đang bận cho thịt vô miệng, đến khi cầm lên thì mọi người đã hạ xuống mất tiêu.

Loading...