Tuy   vì    vui, nhưng  cứ cảm thấy đây   chuyện gì .
Quả nhiên, chỉ vài giây ,  cúi  cắn lên môi  một cái.
Ta  kịp phòng , đau điếng hô lên một tiếng.
Tạ Cảnh Chi thực hiện  mục đích lập tức buông  ,  khúc khích như tên khờ.
Ta  nhịn nổi nữa, đẩy   trong phòng tắm rửa.
Vậy nên mới   thấy cảnh,
Lúc Tạ Cảnh Chi xoay , ánh mắt  vô cùng thanh triệt,  hề  chút men say nào.
11.
Từ đó trở ,  và Tạ Cảnh Chi ngày ngày quấn lấy , trải qua cuộc sống phu thê bình đạm.
Tạ lão phu nhân thấy  cũng  vui, dứt khoát bảo   cần đến thỉnh an nữa.
Rảnh rỗi   việc gì ,  cũng tính về nhà  đẻ một chuyến.
Phụ  đang nghỉ ngơi, thấy  về thì vô cùng vui mừng.
Sau khi ăn xong còn cố ý gọi  đến thư phòng hỏi chuyện.
“Tạ Cảnh Chi đối xử với con   ?”
Ta sững  một chút, lúc  mới hiểu phụ nhân đang      thai .
Trước  ông  đều sai  kế đến dò hỏi, bây giờ tự  động thủ,  vẻ  vội vàng.
Ta giả vờ thẹn thùng : “Hầu gia quan tâm luôn  quan tâm đến con.”
Phụ   lòng gật đầu, bùi ngùi bảo: “Vân nhi, mẫu  con mất sớm, vi phụ  mấy năm nay con cũng chẳng dễ dàng gì, hơn nữa Tống gia còn xảy  chuyện, chỉ đành gả con cho tên vũ phu Tạ Cảnh Chi, đây là cũng chuyện bất đắc dĩ, con sẽ  trách vi phụ chứ?”
Nghe thấy thế,   khỏi bối rối. Rõ ràng lúc tứ hôn ông còn vui vẻ lắm mà.
Lúc    như cực kỳ chướng mắt Tạ Cảnh Chi, rốt cuộc  xảy  chuyện gì?
Ta thu hết biểu cảm  mặt , cẩn thận đáp:
“Phụ  là   cho nữ nhi thôi, nữ nhi  dám oán hận.”
Tạ Cảnh Chi lập công trạng,  là  của Thái Tử. Phụ  lựa chọn , vốn   chuyện đáng trách.
 hôm nay thực sự  kỳ lạ.
Đến khi phụ  sai  dẫn  đến sân ở lúc  xuất giá,  thấy Tống Thời Ngôn đang  đợi nơi đó.
12.
Mùa hè thường  giông đột ngột,
Chỉ một lúc , mưa  tí tách rơi xuống.
Tống Thời Ngôn thấy  tới, nở nụ  dịu dàng mời  đến hành lang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-no-ro-trong-dam-tro-tan/chuong-6.html.]
“Vân Nương, nàng vẫn khỏe chứ?”
Câu hỏi  của    kì lạ,  khỏe  thì liên quan gì đến   chứ.
Ta lui về phía  một bước, xa cách :
liliii
“Tống công tử,  ngươi  tới đây? Đây là hậu trạch Thôi phủ, nam nhân xa lạ   tùy ý  .”
Nghe ,  mặt Tống Thời Ngôn lập tức hiện vẻ phức tạp, ánh mắt trần trụi  về phía , đầy tính xâm lược.
Ta     chằm chằm, cả  khó chịu, nhíu mày trách cứ.
“Tống công tử còn  ,  sẽ gọi  đấy.”
“Vân Nương, từ lúc nào chúng   xa lạ đến mức ?”
Tống Thời Ngôn lộ vẻ bi thương,   chẳng mảy may xao động.
Hắn   tiếp:
“Ta     với nàng, Vân Nương, chỉ cần nàng nguyện ý hòa ly với Tạ Cảnh Chi,  sẵn sàng cưới nàng  chính thê, chúng  nối  đoạn tiền duyên ,  ?”
Lần  đến lượt  khiếp sợ.
“Tống Thời Ngôn, ngươi trúng tà hả?”
Ngoài lí do  ,  thật sự  nghĩ  gì khác.
“Ngươi  ,  sẽ  hòa ly , cũng chẳng bao giờ  chuyện đến với ngươi.”
Dứt lời,  sải bước   ngoài.
Khoảnh khắc xoay ,   thấy Tống Thời Ngôn trầm giọng .
“Vân Nương, nàng cũng trọng sinh đúng ?"
13.
Phía chân trời bỗng giáng một tia chớp đinh tai nhức óc.
Trái tim  cũng  ngừng run rẩy vì câu   của  .
Tống Thời Ngôn nặng nề  , trong ánh mắt  che giấu  vẻ chiếm hữu điên cuồng.
Cảnh tượng m.á.u đỏ phun trào  lưỡi đao của kiếp  lập tức hiện lên.
Chân  mềm nhũn, từng bước lui về phía .
Tống Thời Ngôn  định buông tha,   nhanh chóng bước tới gần: “Vân Nương,  hối hận , nàng trở  bên cạnh ,  ?”
Nhìn từ góc độ , khuôn mặt nam nhân trông  vẻ vô cùng đau khổ.
Hắn  đến gần,  giơ tay ôm   trong lòng.
Lúc  từ xa đột nhiên truyền đến một tiếng gọi nhẹ nhàng.
“Vân Nương.”
Ta kinh ngạc  đầu , lúc  mới  thấy Tạ Cảnh Chi cầm dù sải bước tới gần.