Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp - Chương 385 + 386
Cập nhật lúc: 2024-08-15 00:05:02
Lượt xem: 266
Nguyễn Tinh Vãn vừa định ra mở cửa thì Bùi Sam Sam đã lập tức bật dậy:
“Ê, để tớ, chắc chắn là Daniel nhớ lại chuyện tối nay, cảm thấy ngại nên đặc biệt đến tìm tớ xin lỗi.”
“Được, cậu đi đi.”
Trước khi chạy ra mở cửa, Bùi Sam Sam còn luống cuống chỉnh lại tóc, thoa thêm son môi, rồi hít một hơi thật sâu, nở một nụ cười vừa vặn, mở cửa:
“Chào... Chu... Chu... Chu...”
Cả người Bùi Sam Sam cứng đờ, tại sao mỗi lần cô nói xấu tên đàn ông này, anh ấy lại xuất hiện theo những cách khác nhau thế này?
Chu Từ Thâm không biểu lộ cảm xúc, nhìn cô, khẽ nghiêng đầu ra hiệu cho cô tránh sang một bên.
Cứ như thể có kẻ cướp xông vào nhà, mà cô lại phải mở cửa cho hắn vậy.
Bùi Sam Sam do dự vài giây, cảm thấy bước chân nặng như ngàn cân.
Ngay khi cô đang cố gắng chống cự lần cuối, Chu Từ Thâm chỉ bước lên một bước, cô lập tức tránh sang một bên.
Nguyễn Tinh Vãn một lúc lâu không nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài cửa, đang cảm thấy kỳ lạ, ngẩng đầu lên thì thấy bóng dáng Chu Từ Thâm xuất hiện trong phòng khách.
Nguyễn Tinh Vãn: “...”
Cô hít sâu một hơi:
“Chu tổng không biết rằng tự tiện xông vào nhà người khác là phạm pháp sao?”
Chu Từ Thâm liếc mắt nhìn Bùi Sam Sam:
“Cô ấy cho tôi vào.”
Bùi Sam Sam: “...”
Người đàn ông này thật sự quá đáng.
Không đợi Nguyễn Tinh Vãn kịp nói gì, Chu Từ Thâm đã đặt gói đồ ăn mang từ nhà hàng trước mặt cô:
“Ăn lúc còn nóng đi.”
Nguyễn Tinh Vãn không nhịn được nhíu mày, không khách sáo hỏi:
“Chu tổng rốt cuộc muốn làm gì?”
Chu Từ Thâm nói:
“Em không phải nói buổi tối không ăn khuya sẽ đói sao, hơn nữa tôi thấy lúc nãy em cũng không ăn nhiều.”
Nguyễn Tinh Vãn cảm thấy buồn cười, thật sự là quá đỗi vô lý.
Cô lạnh lùng nói:
“Chu tổng, trước đây tôi ăn khuya là vì tôi mang thai, phụ nữ mang thai hấp thụ nhanh hơn người bình thường, nhưng bây giờ...”
“Bây giờ em cũng có thể ăn, không ai cấm người bình thường ăn khuya cả.”
“...”
Câu nói của tên đàn ông này khiến tất cả những gì cô chuẩn bị nói ra đều bị cắt ngang.
Nguyễn Tinh Vãn nhấn mạnh giọng:
“Tôi không muốn ăn!”
Chu Từ Thâm dường như không nghe thấy, ngồi xuống sofa, mở túi đồ ra, lần lượt lấy từng món ăn ra:
“Em không ăn thì tôi ăn.”
Nguyễn Tinh Vãn hít một hơi sâu, cảm thấy đầu mình sắp nổ tung vì tức giận.
Cô nghĩ mình sớm muộn gì cũng bị anh làm cho tức chết.
Chu Từ Thâm mở nắp hộp đựng canh cá, đặt trước mặt cô:
“Chắc chắn không uống à?”
Nguyễn Tinh Vãn im lặng nhìn anh, dường như có ý muốn hất bát canh cá vào mặt anh.
Bùi Sam Sam không thể ngờ rằng, sau khi Chu Từ Thâm vào nhà họ, đối diện với một Nguyễn Tinh Vãn toàn thân đều viết rõ “Tôi không hoan nghênh anh, mời anh cút ra khỏi nhà”mà anh vẫn có thể thản nhiên, không quan tâm đến ai, tự nhiên ăn cơm như chốn không người vậy được.
Bỏ qua mọi thứ khác, thì sự điềm tĩnh trong lúc đối diện với tình huống này, cùng với khả năng hoàn toàn phớt lờ cảm xúc của người khác, chìm đắm trong thế giới riêng của mình, thật sự rất đáng học hỏi.
Bùi Sam Sam bỗng nhận ra rằng, việc Chu gia phát triển nhanh chóng dưới tay anh , khiến người Chu gia phải kiêng dè, không phải không có lý do.
Chỉ riêng việc mặt dày như vậy thôi cũng đã là điều trước nay chưa từng có ai làm được như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/chuong-385-386.html.]
Chương 386
Khi Bùi Sam Sam còn đang thầm ngạc nhiên trong lòng, cửa căn hộ bên cạnh đột nhiên mở ra.
Thấy vậy, cô không kịp suy nghĩ, nhanh chóng kéo cánh cửa sau lưng lại, rồi nở nụ cười nhìn anh.
Daniel liếc nhìn cánh cửa vừa bị đóng lại, rồi quay sang nhìn cô:
"Hình như lúc nãy tôi nghe thấy tiếng nói chuyện, các cô có khách đến à?"
Bùi Sam Sam giả vờ ngơ ngác:
"Không có mà, có thể là Tinh Tinh vừa xem TV, anh nghe nhầm rồi đấy."
Daniel không rõ có tin hay không, đang định quay về thì chợt dừng lại, nhìn cô lần nữa:
"Vậy sao em đứng ngoài cửa làm gì? Không vào trong à?"
"À..."
Bùi Sam Sam nhanh trí phản ứng
"Anh chẳng phải mời em qua nhà anh ăn đồ hộp sao? Bây giờ tự nhiên em đói rồi, muốn sang tìm anh đây."
Daniel: "..."
Bùi Sam Sam cảm thấy mình thật là thiên tài, cái cớ này nói ra, ngay cả cô cũng không thể tìm ra lỗi gì.
Không đợi Daniel kịp phản ứng, cô đã đứng ngay trước mặt anh:
"Em chưa từng ăn đồ hộp bao giờ, đồ hộp mà anh cứ nhắc mãi chắc chắn rất ngon, em rất mong chờ đấy."
Daniel khẽ ho một tiếng, che miệng:
"Em... ngồi trước đi."
Anh mở cửa tủ lạnh nhìn vào trong, cảm thấy thái dương giật giật.
Đúng là một cái cớ thất bại.
Bùi Sam Sam thấy anh đứng đó nửa ngày không nhúc nhích, liền lo lắng hỏi:
"Sao thế? Có cần em giúp không?"
Daniel đóng cửa tủ lạnh:
"Hình như hết đồ hộp rồi, để anh gọi đồ ăn ngoài nhé."
Bùi Sam Sam chớp mắt:
"Được thôi."
Thấy cô đồng ý nhanh như vậy, Daniel chỉ còn cách cầm điện thoại lên:
"Em muốn ăn gì?"
"Em sao cũng được, ăn gì cũng được."
Bùi Sam Sam không ngại ngùng, cho dù bị anh nghĩ là mặt dày cũng chẳng sao.
Giờ cô không thể quay lại, thay vì ngồi co ro ở ngoài cửa lạnh lẽo, chi bằng ở lại đây.
Sau khi gọi đồ ăn xong, Daniel rót cho Bùi Sam Sam một cốc nước:
"Em có muốn gọi bạn em qua ăn cùng không?"
Bùi Sam Sam liền nói:
"Cô ấy đang giảm cân, tối không ăn gì, chỉ có bọn mình ăn thôi."
Daniel mỉm cười nhẹ, ngồi xuống bên cạnh mà không nói gì.
Bùi Sam Sam cầm cốc nước, thỉnh thoảng liếc nhìn anh. Dù sao thì, Daniel là bạn của Trình Vị, nên nhất định không thể để anh biết chuyện Chu Từ Thâm đến tìm Tinh Tinh. Nếu không dù không có chuyện gì xảy ra, cũng dễ bị hiểu lầm.
Nhận thấy ánh mắt của cô, Daniel ngẩng đầu lên:
"Sao thế?"
"Không... không có gì."
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Bùi Sam Sam liền rụt ánh mắt lại, từ từ uống nước.
Chỉ cần cô không thấy ngại, thì người ngại sẽ là anh.
Quả nhiên, không lâu sau, Daniel đã tìm một cái cớ để vào phòng làm việc.