Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp - Chương 1701 + 1702
Cập nhật lúc: 2024-12-04 07:56:48
Lượt xem: 71
Bùi Sam Sam cúi đầu, nghịch ngợm ngón tay, không biết đang nghĩ gì.
Nửa tiếng sau, xe dừng lại dưới lầu khu chung cư.
Bùi Sam Sam tháo dây an toàn, định xuống xe, nhưng đột nhiên phát hiện cửa xe "cạch" một tiếng và bị khóa lại.
Cô quay đầu lại:
“Anh........…”
Những lời còn lại bị nghẹn lại nơi đầu lưỡi.
Daniel đặt tay lên bên cổ cô, khác hẳn với nụ hôn mạnh mẽ trước đó, lần này rõ ràng là một cách từ từ, nhẹ nhàng mà bá đạo.
Từng chút một, chiếm lĩnh hơi thở của cô.
Không gian trong xe vốn đã chật hẹp, lúc này càng trở nên ngột ngạt hơn.
Hormone của những người trưởng thành, nam và nữ, như thể đã được kích thích, sẵn sàng bùng nổ.
Daniel lùi lại một chút nhưng không buông tay cô, giọng trầm thấp:
“Tôi nói cho em thời gian suy nghĩ về việc kết hôn với tôi, chứ không phải là suy nghĩ xem đối tượng kết hôn là ai.”
Bùi Sam Sam: “…”
Vậy tối nay, anh có phải là ghen rồi không?
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Cô mấp máy môi, mi mắt cũng khẽ run:
“Anh muốn kết hôn với tôi là vì… tôi đã từng mang thai đứa con của anh sao?”
Không nhớ là nghe ai nói qua, đàn ông đều có những suy nghĩ kỳ lạ này.
Chẳng hạn như tình đầu, đêm đầu tiên, những người phụ nữ đó đối với họ luôn có một ý nghĩa đặc biệt.
Bùi Sam Sam suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn không hiểu tại sao Daniel, một người chơi bời trong tình trường nhưu vậy, hơn nữa còn là kiểu người chống đối hôn nhân, lại đột nhiên đề nghị kết hôn với cô.
Liệu đây có phải là cách anh muốn bù đắp cho cô?
Daniel mím môi, giọng nhẹ nhàng:
“Tôi không phủ nhận là có yếu tố đó, nhưng từ khi chúng ta có đêm đầu tiên, tôi đã luôn suy nghĩ về mối quan hệ của chúng ta, chỉ có thể nói là đứa trẻ đó đã giúp tôi đưa ra quyết định sớm hơn mà thôi.”
“Tôi thậm chí còn cảm thấy may mắn, nếu không có đứa trẻ đó, có lẽ tôi sẽ phải mất rất lâu mới nhận ra tôi thích em nhiều đến vậy.”
Đối diện với lời tỏ tình đầy chân thành của anh, Bùi Sam Sam lại rất mất cảnh giác nói:
“Anh có phải đã nói với tất cả bạn gái cũ của anh rằng, họ đối với anh đều có ý nghĩa đặc biệt không?”
Daniel: “…”
Anh im lặng một chút, vài lần muốn nói nhưng lại ngừng lại.
Những người bạn gái trước đây, không ai giống như cô, bước vào trái tim anh, nhiều nhất chỉ là thấy mắt nhau, có cảm giác hợp nhau, sau khi hết hứng thì chia tay, vậy thôi.
Cũng có những người không muốn chia tay, chỉ cần anh tặng thêm vài món quà là giải quyết được.
Vì thế anh không dám nói tiếp.
Sợ càng nói càng tồi tệ.
Dù anh không nói ra, nhưng Bùi Sam Sam cũng hiểu, anh trước đây là người như thế nào.
Nói thật thì anh ta đẹp trai, thân hình tốt, là người có kinh nghiệm trong tình trường, cũng khá thoải mái.
Lê Thừa nói đúng, cứ vui vẻ mà sống, dù sao thì cô cũng chẳng thiệt thòi gì, thậm chí còn có lời.
Ra ngoài, tìm một người đàn ông đẹp trai như vậy, mỗi tối thuê cũng phải mấy chục vạn, mà còn không sánh được với anh.
Nghĩ vậy, Bùi Sam Sam cũng không muốn rối rắm về chuyện tình trường của anh nữa, đổi chủ đề:
“Tôi hơi đói, đi ăn khuya không?”
Daniel trong đầu vẫn còn hình ảnh cô và Lê Thừa vừa ăn vừa trò chuyện cười đùa, liền nói:
“Tôi thấy hình như em ăn khá nhiều rồi mà.”
Bùi Sam Sam: “…”
Cô tức giận nói:
“Không ăn nữa!”
Bùi Sam Sam đẩy cửa xe định rời đi, nhưng cô thử vài lần xe vẫn khóa chặt.
Cô quay lại, trực tiếp vượt qua trước mặt Daniel, với tay bấm nút mở cửa.
Daniel nhìn cô, yết hầu khẽ chuyển động:
“Em muốn ăn gì, tôi có thể nấu cho em.”
Bùi Sam Sam đáp:
“Tôi không biết tự gọi đồ ăn ngoài sao, đâu cần anh phải nấu cho tôi.”
Nói xong, cô quay lại ngồi vào ghế, lại đẩy cửa xe, lần này mở ra một cách dễ dàng, sau đó cô nhanh chóng bước xuống xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/chuong-1701-1702.html.]
Chương 1702
Dưới tầng khu dân cư, Chu Từ Thâm vừa định xuống xe, liền nhìn thấy không xa có bóng dáng của Bùi Sam Sam và Daniel, đôi mày khẽ nhíu lại.
Thấy anh ngồi trở lại xe, Lâm Nam hỏi:
"Chu tổng?"
Chu Từ Thâm nói:
"Nguyễn Tinh Vãn đâu rồi?"
Lâm Nam đáp:
"Phu nhân rời khỏi studio cách đây nửa tiếng, sau đó đã đi về phía đường Triều Vân."
Sáng nay, Nguyễn Tinh Vãn đã nói với anh rằng studio hiện giờ nhân viên của studio càng ngày càng nhiều, có đôi lúc không thể xoay sở nổi, tối nay cô sẽ cùng Bùi Sam Sam đi xem một địa điểm mới.
Bây giờ Bùi Sam Sam và Daniel đang ở đây, có nghĩa là cô đang ở đó một mình.
Chu Từ Thâm nói:
"Đi Triều Vân."
Lâm Nam đáp lại: "Vâng."
Cùng lúc đó, tại đường Triều Vân.
Nhân viên môi giới đang nhiệt tình giới thiệu với Nguyễn Tinh Vãn:
"Cô Nguyễn, nơi này có tổng cộng hai tầng, diện tích tổng cộng hơn 500 mét vuông, sử dụng hoàn toàn không có vấn đề gì. Nơi này trước đây thường xuyên cho thuê tổ chức các triển lãm phim ảnh, tranh ảnh, lại nằm ở trung tâm, giao thông thuận tiện, đi lại rất dễ dàng, vị trí tuyệt vời."
Nguyễn Tinh Vãn vừa nghe vừa gật đầu, đứng cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài, đường phố bên ngoài ánh đèn sáng rực, lung linh và nhộn nhịp.
Nếu là một năm trước, cô chắc chắn không thể tưởng tượng nổi mình có thể đến lựa chọn địa điểm studio mới ở một nơi đắt đỏ như vậy.
Nhân viên môi giới tiếp tục giới thiệu:
"Hơn nữa đây là thiết kế tòa nhà độc lập, ra vào thuận tiện lại đáp ứng đủ điều kiện về sự riêng tư, nói chung từ mọi góc độ đều rất phù hợp với cô."
Sau khi tham quan hết hai tầng, Nguyễn Tinh Vãn nói:
"Tôi còn phải thảo luận với bạn tôi, cô ấy hôm nay có việc không thể đến được."
Nhân viên môi giới nói:
"Được rồi, vậy bạn cô ấy khi nào có thời gian, tôi sẽ dẫn cô ấy đến xem."
Nguyễn Tinh Vãn đáp:
"Tôi sẽ báo sau."
Nhân viên môi giới đáp một tiếng rồi nhận được một cuộc gọi khác.
Anh ta nói với Nguyễn Tinh Vãn:
"Cô Nguyễn, tôi còn chút việc phải đi trước, cô có thể tiếp tục tham quan nơi này, khi ra ngoài chỉ cần kéo cửa phía ngoài lại là được."
"Vâng, cảm ơn."
Sau khi nhân viên môi giới rời đi, Nguyễn Tinh Vãn lại đi một vòng quanh đó, chụp vài bức ảnh và gửi cho Bùi Sam Sam.
Chiều nay, nhìn tình hình của Daniel, cô không cần nghĩ cũng biết tối nay Bùi Sam Sam sẽ không đến được.
Cảm thấy hơi mệt, Nguyễn Tinh Vãn ngồi xuống ghế sofa, nhìn ngắm hai bức tranh trước mặt.
Mặc dù đây là khu trung tâm, nhưng không hiểu là vì cách âm tốt hay vì lý do nào khác, ở đây hoàn toàn không cảm thấy ồn ào hay náo nhiệt, rất yên tĩnh và thoải mái.
Cũng không khó hiểu vì sao trước đây các triển lãm phim và tranh đều tổ chức tại đây.
Khi cô đang mải nhìn vào những bức tranh, một giọng nam trầm thấp vang lên bên cạnh:
"Thích không?"
Nguyễn Tinh Vãn bỗng giật mình, quay đầu lại nhìn người đàn ông không biết đã ngồi bên cạnh từ lúc nào:
"Sao anh lại đến đây?"
Chu Từ Thâm vắt chép đôi chân dài lên nhau, tay thả lỏng tựa vào lưng ghế sofa phía sau cô:
"Anh thấy Bùi Sam Sam và Daniel đi cùng nhau, đoán là em đang ở đây một mình."
Nguyễn Tinh Vãn nhướn mày:
"Anh thấy họ rồi à? Thế nào?"
"Thế nào là thế nào?"
"Ý em là... bầu không khí thế nào."
"Cũng bình thường."
Chu Từ Thâm đáp:
"Không đánh nhau."
Nguyễn Tinh Vãn: "……"