Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp - Chương 1137+ 1138
Cập nhật lúc: 2024-11-05 07:35:42
Lượt xem: 93
Mặc dù Chu Từ Thâm với vẻ mặt khó chịu ngồi đó như một tảng băng, nhưng không hề ảnh hưởng đến không khí vui vẻ trong phòng.
Nguyễn Tinh Vãn mang đến cho anh một miếng bánh. Khi anh vừa đưa tay ra nhận, cô đột ngột quệt một chút kem lên khóe miệng anh:
“Anh cứ giữ cái vẻ mặt căng thẳng này làm gì, cười lên nào!”
Chu Từ Thâm nắm lấy cổ tay cô, kéo cô về phía mình, thì thầm bên tai:
“Không phải em nói là đến đây để hẹn hò sao?”
Nguyễn Tinh Vãn cười cười, chớp mắt:
“Chẳng phải đây cũng là hẹn hò sao?”
“Hẹn hò là chỉ có hai người thôi.”
Nguyễn Tinh Vãn đẩy nhẹ anh:
“Thôi nào, đừng thế nữa. Họ đến đây là để mừng sinh nhật anh, chứ không phải để cãi nhau với anh đâu.”
Chu Từ Thâm khẽ nhướn mày:
“Vậy em chuẩn bị quà sinh nhật gì cho tôi?”
Giọng anh mang theo chút khàn khàn và ý tứ mập mờ.
Nguyễn Tinh Vãn ngượng ngùng, mặt đỏ lên, nhỏ giọng:
“Quà tôi còn chưa chọn xong... về nhà rồi tính sau.”
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này bèn lặng lẽ kéo giãn khoảng cách với họ.
Sau khi Nguyễn Tinh Vãn cùng Bùi Sam Sam và Hứa Loan đi vào nhà vệ sinh, Nguyễn Thầm bước tới trước mặt Chu Từ Thâm, vẻ mặt nặng nề hơn:
“Tôi có chuyện muốn hỏi anh.”
Chu Từ Thâm thong thả dùng ngón tay gõ nhẹ lên đầu gối, bình tĩnh nói:
“Tôi biết cậu muốn hỏi gì, nhưng nói ra cũng vô ích. Cùng lắm là một tuần nữa, mọi chuyện sẽ được giải quyết.”
“Vậy tức là thật sự…”
Nguyễn Thầm nói đến đây thì chợt nhận ra trong phòng còn có người khác, đặc biệt là Daniel đang cố tình giả vờ không để ý nhưng nửa người đã nghiêng về phía họ.
Vài ngày trước, cậu đã thấy tin tức về vụ cháy chung cư trên mạng và cũng đã đến đó. Đồ đạc bên trong vẫn còn nguyên, nhưng người thì biến mất.
Nguyễn Thầm cũng đã gọi điện cho Trần Bắc, nhưng câu trả lời của anh ta rất mơ hồ.
Linh cảm mách bảo cậu rằng đã có chuyện gì đó xảy ra.
Lý do cậu đến đây hôm nay là để hỏi Chu Từ Thâm cho rõ ràng.
Nguyễn Thầm cau mày, môi mím chặt.
Thẩm Tử Tây thấy tình hình có vẻ căng thẳng, bèn huých nhẹ Giang Yến bên cạnh:
“Nói gì đi để phá vỡ không khí này chứ.”
Giang Yến nhấp một ngụm rượu, thản nhiên đáp:
“Cậu tự đi mà nói đi.”
Sau một lúc im lặng, Nguyễn Thầm cuối cùng cũng hỏi:
“Bọn họ... có gặp chuyện gì không?”
“Không.”
Nguyễn Thầm không nói gì thêm, chỉ quay người rời khỏi phòng.
Daniel thấy vậy cũng vội vàng đi theo.
Sau khi họ đi, Thẩm Tử Tây lên tiếng phá vỡ bầu không khí nặng nề:
“Giờ tình hình là thế nào rồi?”
Giang Yến đáp:
“Đã tìm ra kẻ đưa ảnh của Trần Bắc cho diễn viên quần chúng. Đó là người thân tín của Chu lão gia, chắc cũng khó moi thông tin ngay.”
“Vậy phải làm sao?”
Chu Từ Thâm ngửa đầu uống cạn ly rượu trong một hơi, gương mặt lạnh lùng như phủ một lớp băng:
“Cho dù miệng kín đến đâu, vẫn có cách để khiến hắn khai ra.”
Nghe đến đây, Thẩm Tử Tây không khỏi rùng mình.
Anh hiểu rõ, Chu Từ Thâm lớn lên trong Chu gia– nơi đầy toan tính và tàn nhẫn. Đặc biệt từ khi tiếp quản tập đoàn Chu thị, nếu anh không đủ quyết đoán và mạnh mẽ, giờ đây anh đã trở thành con rối trong tay Chu lão gia rồi, chứ không phải là người đang nắm quyền thực sự.
Nhưng đã lâu rồi, Thẩm Tử Tây chưa từng thấy vẻ lạnh lùng và đáng sợ này trên gương mặt của Chu Từ Thâm.
Giang Yến hỏi:
“Cậu vẫn định không nói gì với Nguyễn Tinh Vãn sao?”
Đôi môi mỏng của Chu Từ Thâm khẽ mím lại. Sau vài giây im lặng, anh đáp:
“Cậu nghĩ nếu tôi nói với cô ấy, tối nay còn có cái tiệc sinh nhật này không?”
Sau một thoáng im lặng, Thẩm Tử Tây cố gắng giữ bình tĩnh:
“Cũng không hẳn thế... Dù sao thì ý tưởng tổ chức tiệc này cũng là của tôi mà.”
Chu Từ Thâm quay đầu nhìn anh: “Ồ?”
Chương 1138
Trong nhà vệ sinh.
Bùi Sam Sam đầy vẻ tò mò, nhìn Hứa Loan:
“Cậu với Tiểu Thầm có chuyện gì à?”
Hứa Loan vừa rửa tay vừa hỏi:
“Chuyện gì là chuyện gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/chuong-1137-1138.html.]
“Vừa rồi mình thấy em ấy lấy đồ ăn cho cậu, mình cảm thấy hai người có gì đó không bình thường.”
Hứa Loan thản nhiên đáp:
“Daniel không phải cũng lấy đồ cho cậu sao?”
Bùi Sam Sam ấp úng:
“Chuyện này thì…”
Hứa Loan bật cười:
“Em ấy chỉ tiện tay giúp mình thôi, không có gì đâu. Hơn nữa, em ấy vẫn còn là sinh viên, nhỏ hơn mình tận sáu tuổi. Bọn mình có thể có gì được chứ?”
Bùi Sam Sam nhíu mày ngẫm nghĩ:
“Cũng đúng.”
Ở bên cạnh, Nguyễn Tinh Vãn khẽ ho một tiếng, lấy giấy lau tay:
“Dạo này mình đang xem một bộ phim, nữ chính cũng lớn hơn nam chính vài tuổi, thấy hay phết.”
Hứa Loan: “?”
Bùi Sam Sam: “?”
Lời đã thốt ra, Nguyễn Tinh Vãn chỉ có thể kiên trì:
“Mình…”
Bùi Sam Sam ôm lấy tay cô:
“Phim hay không? Thật ra mình cũng đang mê mấy bộ phim tình chị em. Tên phim là gì vậy? Mình muốn xem chung với cậu!”
Nguyễn Tinh Vãn cố gắng giữ bình tĩnh:
“Để lát nữa mình gửi cho cậu.”
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
“Ừ được đấy, mình đang không biết xem phim gì đây.”
Hứa Loan nhếch mép:
“Hai cậu…”
Bùi Sam Sam cười nói:
“Nói thật nhé, Tiểu Thầm vừa đẹp trai lại là học bá, không phải hình mẫu nam chính điển hình sao? Cậu không thử một lần à? Đừng để người ngoài hưởng lợi! Nói thật chứ, nếu không phải vì Tiểu Thầm từ bé đã gọi mình là chị, và mình sợ Tinh Vãn đánh, chắc mình đã ra tay rồi.”
Nguyễn Tinh Vãn: “...”
Hứa Loan biết Bùi Sam Sam chỉ đùa nên bật cười:
“Vậy được, mình sẽ thử xem sao.”
Khi họ quay lại phòng, không thấy Tiểu Thầm đâu, Nguyễn Tinh Vãn bèn hỏi Chu Từ Thâm:
“Tiểu Thầm đâu rồi?”
Chu Từ Thâm đáp:
“Ra ngoài rồi.”
Bùi Sam Sam hỏi:
“Daniel cũng đi cùng à?”
Chu Từ Thâm nhàn nhạt đáp:
“Ừ.”
Nguyễn Tinh Vãn cảm thấy khó hiểu, hai người họ ra ngoài nói chuyện gì nhỉ?
Một lát sau, Tiểu Thầm và Daniel lần lượt quay lại.
Bùi Sam Sam vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, bác sĩ dặn cô phải nghỉ ngơi nhiều. Dù không muốn, cô vẫn bị Daniel đưa về.
Hứa Loan cũng phải về vì ngày mai có hoạt động.
Tiểu Thầm đứng dậy:
“Em phải về trường.”
Nhìn Tiểu Thầm chủ động nói muốn về, Nguyễn Tinh Vãn mỉm cười, không cần cô phải nhắc nhở nữa, cậu ấy tiến bộ rồi.
Không lâu sau, Thẩm Tử Tây cũng bị Giang Yến kéo đi.
Giờ đây trong phòng chỉ còn lại Nguyễn Tinh Vãn và Chu Từ Thâm.
Nguyễn Tinh Vãn cảm thấy mắt mình díu lại, cô lấy điện thoại ra xem thì thấy chỉ còn năm phút nữa là đến nửa đêm.
Cô ngáp một cái:
“Chúng ta về thôi.”
Chu Từ Thâm kéo tay cô lại, ôm cô vào lòng, vòng tay siết nhẹ eo cô:
“Giờ mới là thời gian của riêng chúng ta.”
Nguyễn Tinh Vãn bĩu môi:
“Hôm nay sao anh sến súa vậy?”
Chu Từ Thâm khẽ nhướn mày:
“Tôi không phải luôn thế sao?”
“Vậy anh thừa nhận mình sến rồi à?”
Chu Từ Thâm: “...”
Anh đáp:
“Em gọi đây là tình cảm mà bảo là sến á?”
Nguyễn Tinh Vãn mỉm cười, vòng tay qua cổ anh, khẽ đặt lên môi anh một nụ hôn thoáng qua:
“Chúc anh sinh nhật vui vẻ.”
Chu Từ Thâm nhìn cô chăm chú, giọng anh trầm xuống:
“Điều ước sinh nhật của tôi là từ nay về sau, mỗi năm vào ngày này, em đều ở bên tôi.”