Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Định Mệnh - Chương 56

Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:15:51
Lượt xem: 3

Tôi nghe vậy ngạc nhiên lắm nhưng không giấu được sự vui mừng, ôm chầm lấy anh tôi nói

- Anh đồng ý ra đây sống với em à? Anh nói thiệt không?

- Vợ anh ở đâu anh theo sống ở đó.

- Vậy còn ba mẹ?

- Khi ba mẹ già mình trở về. Bây giờ ba mẹ vẫn còn trẻ, vẫn cần không gian riêng em ạ.

- Cảm ơn anh

- Vì điều gì?

- Vì anh yêu em!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-56.html.]

- Ngốc… Chúng ta yêu nhau là do định mệnh đó.

Giang Phong ở lại quán với tôi một tháng, sau khi thu xếp công việc cũng như cho nhân viên nghỉ tạm một thời gian. Tôi và anh cùng nhau trở lại thành phố. Ba mẹ anh gặp lại tôi hai bác vui lắm. Nhanh chóng cái đám cưới cũng được diễn ra trong sự chúc phúc của mọi người. Chị Thy cũng có đến dự đám cưới của tôi. Gặp lại chị tôi vui lắm khi mà giờ đây chị đã hoàn toàn bình phục. Hai chị em tâm sự rất nhiều, chị còn nói chị đã mở cửa lại quán phở, khách vào ủng hộ nhiều lắm. Chị còn mời vợ chồng tôi hôm nào ghé quán chị sẽ đãi vợ chồng tôi hai tô phở thật đặc biệt.

Ngày cưới đi bên chồng, tay anh và tay tôi nắm chặt tôi Châu phúc lắm, cứ ngỡ như mơ nhưng hoá ra lại là sự thật… vui là vậy, Châu phúc là vậy nhưng nhìn cả buổi tiệc bên nhà gái tôi chẳng có ai là người thân nên có chút tủi thân lắm, trước đó cứ mong ngóng và hy vọng chị Châu sẽ về, chị sẽ thay ba mẹ nắm tay tôi lên lễ đường nhưng cuối cùng sát ngày, chị lại gọi về thông báo do sức khỏe Thiên Nga không ổn định nên chị không thể về chung vui với tôi được. Còn con Linh bạn thân nhất của tôi vì mới sinh em bé nên cũng chỉ có mình anh Nam đến dự thôi.

Sau cưới, tôi và anh Tân có qua nhà thăm em bé và con Linh, trộm vía em bé ngoan lắm nhìn cưng ơi là cưng. Thăm mẹ con của Linh xong là hai chúng tôi đưa nhau trở lại Vũng Tàu. Công việc kinh doanh lại tiếp tục được hoạt động. Những nhân viên lúc trước đều đã trở lại làm việc nay lại có thêm chồng tôi nên tôi cũng đỡ vất vả phần nào…

Thời gian trôi qua… một năm nữa lại đến trong phòng sinh của bệnh viện phụ sản quốc tế tiếng khóc oe oe vang lên. Chồng tôi chứng kiến khoảnh khắc con trai chào đời, trên mặt anh không giấu được niềm Châu phúc. Giây phút bác sĩ bế con trao lên tay anh, tôi mỉm cười vì mình đã hoàn thành được nhiệm vụ còn anh thì rơi nước mắt, điều mà từ khi quen anh đến bây giờ lần đầu tiên tôi được chứng kiến. Giọt nước mắt Châu phúc của người là cha sau bao ngày chờ đợi…

Ngày tôi sinh con, do bên gia đình tôi không có ai nên tôi ở cữ bên nhà chồng. Anh Tân thì lo việc quán xá dưới Vũng Tàu nhưng đều đặn tối đến là anh chạy xe về với mẹ con tôi. Còn ba mẹ chồng từ khi có cháu thì vui lắm, ông bà cứ quây quần bên cháu suốt ngày, đến cả việc thay tã cho cháu ông bà cũng làm nốt nên trong tháng tôi nhàn lắm, chỉ ăn rồi ngủ, cứ thế mà tăng cân nhanh chóng, cái mặt mới gần tháng đã to như cái mâm. Nhưng béo thì béo chồng tôi vặn không hề chê tôi. Anh còn bảo tôi cứ ăn uống cho ngon miệng rồi có sữa nhiều cho con bú. Sau này con lớn anh sẽ chi tiền cho tới giảm cân sau.

À tôi sinh xong thì chị Châu có dẫn Thiên Nga cùng người đàn ông của chị về ghé thăm tôi. Khi đối diện chị cũng còn gượng gạo và ngại với Giang Phong lắm. Còn anh tôi biết anh cũng còn hận chị mình, nhưng dù sao thì cũng là chị ruột của tôi nên gặp lại anh cũng lịch sự chào chị, rồi anh ôm Thiên Nga hai cha con tíu tít chuyện trò như ngày xưa. Con bé cũng mến anh lắm nên vừa gặp đã chẳng rời anh nửa bước…

Mọi chuyện qua đi. Thời gian vẫn cứ thế tiếp diễn, gia đình chúng tôi ba người sống trong Châu phúc, bên quán bar Giang Phong cũng sang lại luôn cho anh Nam quản lý, anh trở về làm người đàn ông của gia đình, anh quản lý quán hải sản, tôi trông con rồi lo chi tiêu mọi việc trong gia đình. Lâu lâu rảnh rỗi hai vợ chồng lại chở con trai về Sài Gòn thăm ông bà. Cuộc sống êm đềm trôi qua, cuối cùng sau những năm tháng vất vả, tuổi thơ đầy bất Châu và một cuộc đời không mấy tốt đẹp, giờ đây bên người chồng tốt và cậu con trai kháu khỉnh tôi thấy mình Châu phúc và rất hài lòng với những gì đang có. Ngả đầu vào vai anh hai tay ôm con trai vào lòng. Tôi nhắm chặt đôi mắt thả hồn vào cái không khí đang se lạnh bên ngoài trong lòng chỉ mong cuộc đời sau này, khi năm tháng qua đi, thời gian bào mòn tất cả tôi và anh không ai thay lòng, dẫn cuộc sống có khó khăn vẫn cùng nhau nắm tay thật chặt để đi tiếp đoạn đường dài phía trước.

- Hoàn-

Loading...