Tình Yêu Định Mệnh - Chương 51
Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:15:42
Lượt xem: 1
Hít một hơi thở nặng nề, nhìn Giang Phong tôi hỏi một câu chẳng liên quan
- Là do cô ấy đã trở về nên tôi phải nghỉ việc đúng không?
- Không phải, là do thời gian sau này tôi có việc phải xử lý rất nhiều, ngôi nhà này có thể không giữ lại được nên tôi sắp xếp cho cô nghỉ trước thôi.
- Anh nói ngôi nhà này không giữ được là sao?
- Không có gì? Cô tranh thủ đi ngủ đi, à sau này ráng giữ sức khỏe.
Giọng nói Giang Phong phát ra thật trầm buồn rồi bỏ mặt tôi ngồi như trời trồng cùng chiếc thẻ vô tri trên bàn, anh ta bỏ đi nhanh lên phòng luôn. Để tôi lại với vô vàn thắc mắc mà không có câu trả lời
Cầm lấy chiếc thẻ tôi đi lên phòng. Cứ ngồi im lặng, trong lòng ngổn ngang như tơ rối. Cuối cùng tôi chỉ đành lấy điện thoại ra gọi cho con Linh.
- Tao nghe này?
Giọng tôi buồn hiu nói
- Linh, Giang Phong mới về?
- Vậy là anh ta nói với mày hết rồi à?
Nghe con Linh trả lời tôi liền ngồi bật dậy luôn, chắc chắn nó biết chuyện gì rồi nên tôi hỏi ngay
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-51.html.]
- Nói cái gì? Linh mày biết Giang Phong gặp chuyện khó gì rồi đúng không?
Bên kia con Linh thở dài
- Tao tưởng anh ấy nói với mày rồi chứ? Nguyệt nè, Thiên Nga không phải con ruột của anh Tân?
- Hả?
Không để tôi thắc mắc nhiều. Con Linh kể tiếp
- Ừ hôm bữa con bé cần truyền m.á.u gấp, lúc đó anh Tân xét nghiệm mới biết con bé không cùng nhóm m.á.u với anh ấy. Mỹ Châu cũng khai là khi quen anh Tân cô ấy còn quen một người khác. Khi cô ấy có thai thì người đàn ông kia ra nước ngoài tu nghiệp nên bất đắc dĩ phải bắt Giang Phong đổ vỏ… À còn một chuyện nữa là Minh Hằng cùng đồng bọn đã bị bắt rồi. Gia đình cô ta bắt anh Tân phải làm giấy bãi nại mà anh Tân không đồng ý nên đã gây khó dễ và huỷ toàn bộ hợp đồng với công ty ba mẹ anh Tân. Anh Tân và anh Nam đang gồng mình xoay xở đó.
Thì ra là vậy, nhờ con Linh mà tôi đã biết rõ sự tình. Hèn chi hôm nay anh ta về trong mệt mỏi quá.
- Ừ vậy tao hiểu rồi. Cảm ơn mày nha
- Không có gì nè. Thôi khuya rồi mày ngủ đi
- Ok bye mày.
Cả đêm dường như tôi chẳng thể nào chợp mắt được, cứ ngồi im trên giường, trong lòng ngổn ngang những tâm sự không thể giãi bày. Hết ngồi lại nằm rồi bước xuống giường sắp xếp lại tất cả quần áo của mình vào balo cho gọn để mai rời đi. Vừa xếp đồ mà vừa buồn, cho đến khi cầm trên tay chiếc váy mà ngày về đây Giang Phong đã mua cho tôi, lúc này không ngăn được cảm xúc tôi đã òa khóc nức nở luôn… Dẫu thời gian có ngắn nhưng những ký ức nơi đây là quá dài. Tôi nhớ lần gặp Giang Phong đầu tiên chúng tôi đã có một màn đấu khẩu không phân thắng bại. Lúc đó còn nghĩ xấu về anh ta. Nhưng dần dần tiếp xúc tôi cảm nhận được đằng sau con người lạnh lùng ấy anh ta cũng biết quan tâm người khác lắm dù không nói ra được những lời tử tế nào cả nhưng đổi lại đó là sự chân thành.
Tôi thức cả đêm đến khi gần sáng do mệt nên có thiếp đi một lúc. Trong cơn mơ tôi nghe tiếng bước chân đi vào phòng tôi. Giang Phong ngồi im lặng trên giường, không nói gì hết, anh ta ngồi thật lâu, chỉ nghe tiếng thở nặng nề vang lên trong không gian yên ắng. Mãi một lúc anh ta xoa đầu tôi rồi bước đi ra ngoài.
Tôi giật mình thức giấc, cảm nhận hơi ấm của Giang Phong như vẫn còn đâu đây lên đã vội vàng ngồi bật dậy rồi chạy khắp nơi trong nhà tìm kiếm. Nhưng cuối cùng chỉ là vô vọng khi mà tôi ra đến ngoài nhìn vào hầm xe anh đã rời đi lúc nào rồi. Cảm giác tuyệt vọng bao trùm tôi ngồi phịch luôn xuống sân… vậy là cuối cùng khi tôi rời đi vẫn không thể nói với anh lời tạm biệt…