Tình Yêu Định Mệnh - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:12:23
Lượt xem: 2
Tôi vừa nói vậy thôi là con Linh nó xua tay gạt ngang lời tôi.
- Thôi thôi mày đi với tao đi để trễ giờ?
Tôi ậm từ suy nghĩ sau đó là từ chối liền
- Không đi, nghĩ sau hai đứa bây đi rồi tao đi theo làm kỳ đà cản mũi à. Không đi… tao ở nhà tao ngủ?
- Đi mà Nguyệt, mình tao đi tao ngại lắm, với lại hôm nay là sinh nhật của bồ tao nên bạn của ảnh nhiều lắm.
Tôi mệt mỏi đưa mắt nhìn nó phân vân trước lời năn nỉ ỉ ôi của nó, cứ thấy nó vừa muốn gặp trai vừa lại ngại ngùng mà tôi muốn xách dép tát cho nó một cái hết sức đúng là nó mê trai đầu thai vẫn không hết mà.
Thấy tôi im lặng con Linh nó lại tiếp tục nài nỉ
- Nguyệt à mày đi với tao đi, đi mà tao năn nỉ mày đó, nếu mà chỉ có tao với bồ tao thì tao không rủ mày đi đâu. Tại hôm nay có bạn ảnh, tao đi một mình tao ngại…
- Ờ ngại mới tới lượt tao, mày mà không ngại thì dễ gì mày nhớ tới tao à?
- Hi hi vậy coi như mày đồng ý rồi nha, tao thương mày quá Nguyệt ơi. Mãi yêu mày nha, I love you chụt chụt.
Con Linh nó nhảy cẫng lên đầy sung sướng, còn tôi thì chỉ biết đứng nhìn nó rồi lắc đầu. Tôi hắng giọng
- Tém tém lại coi? Mà tao không có đồ mặc đâu?
Linh nó xua tay nhìn tôi cười tươi như nắng
- Mày khỏi lo, mặc đồ của tao đi.
Nó nói xong liền đi tới mở tủ đồ ra, tôi tròn xoe đôi mắt miệng chữ O nhìn không biết nó mua khi nào luôn mà trong tủ bây giờ cả đống quần áo, nhìn vô mà tôi muốn ngộp thở luôn vậy đúng là kẻ ăn không hết người lần không ra mà, quần áo của nó một tủ, còn tôi chỉ lẻ loi mấy bộ đồ thun cũ mèm.
Sau một lúc chọn lựa nó đưa trước mặt tôi một cái váy hoa dây dài ngang gối. Nó bảo
- Mày mặc đi.
Tôi cầm lấy, cái váy đẹp thật nhưng mà… tôi xoay tới xoay lui rồi quyết định đẩy về phía nó
- Thôi tao không mặc đâu, kỳ lắm hay để tao mặc đồ của tao vậy?
Linh nghe tôi nói xong liền nhìn tôi bằng ánh mắt không hài lòng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-5.html.]
- Quần áo của mày mà đi bar người ta cười thối đầu mày đó?
- Đi bar? (tôi ngạc nhiên hỏi nó)
- Ừ, ở đây người ta đi bar là chuyện bình thường đấy má, không lẽ sinh nhật dẫn cả đám ra quán ăn rồi về, quê c.h.ế.t đi được.
- Nhưng mà tao…
- Nhưng nhị gì. Mày vô đây tao thay đồ cho. Bảo đảm là ngon lành cành đào luôn.
Con Linh không để tôi có cơ hội từ chối, nó lôi một mạch tôi vào phòng tắm y như nó cưỡng h.i.ế.p tôi vậy á. Nó dứt khoát lột đồ tôi ra, tôi ngại nên cứ che che lại, còn nó thì phì cười thật to
- Cái tướng ngon mày, mày mà ra đường thì trai nó c.h.ế.t hết. Móa ơi n.g.ự.c mày còn to hơn n.g.ự.c tao nữa.
Con Linh nó càng nói, tôi càng xấu hổ đến mức muốn độn thổ. Hai má tôi đỏ bừng bừng. Tôi đạp nó một phát rồi đẩy nó ra ngoài, đóng cửa thật mạnh sau đó nói vọng ra.
- Mày ở ngoài đi tự tao thay được rồi.
- Ừ nhanh đi không trễ giờ đó.
Đứng bên trong, tôi len lén nhìn vào gương, đúng như con Linh nói n.g.ự.c tôi to thật, từ trên cơ thể vòng nào ra vòng đó, mà được cái trời sinh da tôi lại trắng nên khi tôi mặc cái váy của con Linh lên người càng thêm nổi bật.
Bờ vai gầy trắng nõn lộ ra, mái tóc đen huyền xõa dài, tự nhiên lần đầu tiên tôi phát hiện ra tôi cũng đẹp lắm chứ bộ, cũng có thua gì ai đâu.
Chỉnh chỉnh chiếc váy trên người, tôi nhẹ tay mở cửa, tôi đi ra, con Linh nó nhìn tôi mà ngây người
- Ê hay là tao cho mày ở nhà nha, mày đẹp vậy bồ tao mê mày rồi sao?
Tôi nghe nó nói vậy liền trả lời tỉnh bơ
- Ừ vậy mày đi đi, tao ở nhà ngủ.
- Ê thôi má tao giỡn đó. Đợi mày nãy giờ. Mà ngồi xuống đi tao Hằng điểm cho.
- Thôi tao không quen xài kem phấn đâu, để tự nhiên cho tao đi. Mày là nhân vật chính mà mày đẹp là được rồi.
Nghe tôi nói vậy con Linh nó liền nhìn em cười bẽn lẽn
- Đúng là có bạn như mày không phí Nguyệt ơi. Vậy mày mang đôi giày gót vuông này vào rồi mình đi. Đôi này tao mới mua hôm qua chắc vừa với mày đó
- Ừ.