Tình Yêu Định Mệnh - Chương 43
Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:14:43
Lượt xem: 0
Bọn kia vẫn đang luyên thuyên không ngừng, còn tôi bây giờ mới cảm thấy thật kinh hãi khi mà nghe thật rõ bọn nó nói. Cái gì mà vụ tai nạn cũng vì tranh giành với Minh Hằng, rồi hôm nay cô ta lại muốn bắt tôi và Thiên Nga. Tất cả mọi chuyện là do cô ta làm. Cô ta đúng là ác độc mà, tôi có thù hằn gì với cô ta đâu? Nếu muốn trả thù thì cứ nhắm vào Giang Phong mới đúng chứ. Mọi sự là do anh ta kia mà?
Nhắc đến Giang Phong mới nhớ, tôi ngó xuống chiếc đồng hồ của Thiên Nga vẫn còn đang hiển thị cuộc gọi. Ngay lập tức tôi tháo nhanh ra, vừa tháo vừa để ý hai bọn chúng. Sau khi cầm trọn chiếc đồng hồ trong lòng bàn tay mình tôi liền đưa áp sát lên lỗ tai, rồi nhỏ giọng.
- Anh…
Tôi vừa nói đến đây bên kia ngay lập tức chắn ngang lời nói của tôi. Chất giọng khàn đặc quen thuộc cất lên khiến cho tôi cảm thấy an tâm rất nhiều
- Đừng sợ, cố gắng giữ bình an cho cô và con bé. Tôi sẽ đến ngay.
Cái câu “Tôi sẽ đến ngay” của anh ta vừa nói bất giác làm cho tôi bật khóc ngon lành, đúng là trong cái nguy hiểm chỉ cần một lời nói an ủi anh sẽ đến ngay, hoặc tôi sẽ đến ngay khiến cho người ta thấy có thể dựa vào đó để làm niềm tin vượt qua mọi biến cố dù rằng đó chỉ là một phần trăm hi vọng mong manh, nhưng tôi vẫn cố tin rằng Giang Phong sẽ có cách đến cứu chúng tôi. Anh ta nhất định làm được mà!
Chiếc đồng hồ lại rơi vào trạng thái im lặng. Tôi nhanh trí nhét luôn vào túi quần của mình vì sợ không có đủ thời gian để đeo lại cho con bé. Nhìn bốn bề vắng lặng, căn nhà hoang tàn mục nát, chốc chốc dưới nền gạch đen xì lại có từng đàn chuột cóng chạy ngang khiến tôi muốn giữ bình tĩnh cũng không giữ nổi. Cái này đúng là ám ảnh thật sự, nó cứ âm u ghê rợn như ngôi nhà ma vậy đó.
Bằng mọi cách tôi lại cố lay lay cho Thiên Nga tỉnh lại rồi hai mẹ con ôm chặt lấy nhau. Con bé sau khi nhìn xung quanh không phải nhà mình thì cũng sợ lắm, gương mặt tỏ ra ngơ ngác, toàn thân run lên, đôi tay nhỏ vòng ôm lấy tôi thật chặt.
- Mẹ ơi ở đây là đâu vậy? Con sợ.
Tôi bây giờ cũng sợ không kém gì con bé vì chưa biết là Minh Hằng cô ta sẽ hành động ra sao? Nhưng tôi vẫn cố gắng dỗ dành rồi trấn an Thiên Nga, vì tôi biết con bé còn quá nhỏ để phải chịu nhiều đã kích sẽ ảnh hưởng không tốt đến tâm lý.
Dỗ dành Thiên Nga. Tôi nói
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-43.html.]
- Con ngoan đừng sợ, cứ ngồi im bên mẹ đi, mẹ sẽ bảo vệ con an toàn về nhà nè.
Anh không thất hứa
Tôi nói dứt lời thì bất ngờ bên ngoài có tiếng bước chân đi vào. Ngó lên nhìn là Minh Hằng. Đôi giày cao gót dẫm lên nền nhà kêu lộc cộc. Tướng người thon thả cùng bộ váy màu xanh khoác lên lộ ra bờ vai trắng nõn. Nhìn cô ta xinh đẹp đến mức tôi nhìn mà phải ngây ra một lúc vì bị cuốn vào sắc đẹp ấy. Nhưng khi nghĩ lại cô ta đang là kẻ thù của mình, cũng như đang bắt cóc tôi và Thiên Nga, dù chưa biết cô ta sẽ đối xử chúng tôi ra sao nhưng tôi vẫn không thể không cảnh giác được.
Nghĩ lại với nhan sắc này nhưng vô cùng ác độc tự tôi lại rùng mình cái mạnh. Cô ta đi tới hướng cặp mắt nhìn về phía chúng tôi, ánh mắt vô cùng huênh hoang đắc ý. Đôi tay vỗ bôm bốp nói
- Mẹ mẹ con con… cô cũng biết lấy lòng người khác quá đó hèn gì mà mẹ con của Giang Phong lại chiếu cố cô vô cùng. Một con cướp chồng lại hiên ngang muốn cướp luôn con gái người khác. Mày quả thật chán sống rồi mới dám gây sự với tao đó
Tôi hiểu Minh Hằng đang nói gì, ý cô ta là tôi đang cố tình thương yêu Thiên Nga để lấy lòng mẹ con của Giang Phong. Cô ta đúng là cứ suy bụng ta ra bụng người mà. Nhưng mà dù cô ta có gia thế hay quyền lực như thế nào đi nữa nhưng cô ta chửi tôi thì tôi không thể nhịn được.
- Với tôi tôi chỉ làm đúng với bổn phận của tôi thôi, cô đừng có nghĩ ai cũng giả tạo giống như cô. Với lại tôi không phải là gái cũng chẳng cướp chồng ai.
- Mày? Dám nói tao giả tạo à?
- Sao tôi lại không dám khi mà giữa tôi và cô cũng ngang bằng tuổi tác với nhau. Cô xúc phạm tôi trước tôi chỉ muốn đáp lại cho đúng sự thật thôi mà.
- Mày… mày?
Cô ta bị tôi nói cho tức giận nên liền đi nhanh tới đưa tay túm lấy tóc tôi rồi giật mạnh ra đằng sau để thỏa cơn giận. Cùng lúc nghiến răng nói
- Mày gan lắm dám cướp đồ của tao. Lại còn dám trả treo với tao. Được! Để coi hôm nay ai sẽ đến để cứu được mày.