Tình Yêu Định Mệnh - Chương 36
Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:14:31
Lượt xem: 0
Họ nhanh chóng rời đi. Tôi cũng chạy vội ra khoá cửa lại rồi đi nhanh vào. Sau khi dọn dẹp hết mọi thứ và đem những bông băng đầy m.á.u đem bỏ vào thùng rác tôi mới mạnh dạn bước đi tới cạnh bên chỗ Giang Phong đang ngồi.
Cứ đứng đó nhìn gương mặt đẹp tựa như được tạc tượng đang lạnh lùng nhắm nghiền đôi mắt, lâu lâu hai đầu chân mày rậm nhíu lại như đang kiềm chế cơn đau tự nhiên trong lòng tôi cũng cảm thấy lo lắng không ngừng, cứ đau theo từng nhịp anh ta thở vì tôi cứ sợ anh ta sẽ không qua khỏi do vết thương nặng nên cứ đứng nhìn mãi vào khuôn n.g.ự.c ấy xem có thở đều hay ngừng thở hay không… Cho đến khi đôi chân tôi mỏi dần vì đứng lâu, tôi liền định đi lại bên kia ngồi xuống ghế rồi tiếp tục canh chừng anh ta.
Nhưng khi tôi quay đi thì bất ngờ tôi phải lập tức dừng chân đứng lại khi mà tôi nghe thấy trong cơn mơ màng Giang Phong luôn miệng lớn tiếng nói như đang đe dọa ai đó.
- Mày dám đụng đến Mỹ Châu tao sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mày… !
Mỹ Châu? Cái tên này vô thức in sâu vào trong đầu tôi? Tôi đứng nhíu mày, Mỹ Châu cô ta là ai? Tại sao Giang Phong lại gọi tên cô ta ngay lúc này và dường như cô ta đang gặp nguy hiểm thì phải? Mỹ Châu… mẹ Châu… hình như Thiên Nga vừa nãy mới gọi tên Châu là mẹ của con bé… Chẳng lẽ… ? Nhưng mà cô ta đã c.h.ế.t rồi cơ mà?
Bao nhiêu suy nghĩ bao nhiêu tò mò cứ lấn cấn trong đầu tôi mà không có lời giải. Chợt bất ngờ bên ngoài lúc này lại có tiếng xe chạy vào.
Tôi ngỡ ngàng, tôi lo lắng nên liền quay đi nhanh ra cửa xem là ai đến vì giờ này khuya dữ lắm rồi. Giang Phong thì bị thương, còn tôi lại là người mới đến, tôi sợ có kẻ đến để hại Giang Phong tôi sẽ không biết phải xử lý thế nào. Thế nhưng có lẽ một lần nữa tôi đã lo lắng khá thừa khi mà ngó mắt nhìn qua cửa kính, tôi nhận ra là Nam và con Linh họ đang ngồi trong xe.
Thở phào nhẹ nhõm, tôi đi nhanh ra mở cửa cho xe chạy vào rồi khép cửa chặt lại. Vừa bước xuống xe Nam đã lạnh lùng đi vào nhà, còn con Linh thì lo lắng hỏi tôi dồn dập
- Nguyệt, anh Tân sao rồi, anh ấy có nguy hiểm gì hay không?
Vừa đi tới vừa trả lời
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-36.html.]
- Có hai người lúc nãy đưa anh ta về rồi băng bó vết thương, sau đó họ rời đi. Còn Giang Phong tao thấy anh ta cũng ổn ổn. Nhưng mà có chuyện gì vậy Linh, mày cho tao biết được không?
Tôi vừa hỏi xong là con Linh đưa tay ra hiệu cho tôi im lặng. Nó bảo
- Mày đợi tao tý, tao với anh Nam vào xem tình hình của anh Tân ra sao rồi có gì tao kể mày nghe sau
Tôi gật đầu. Để con Linh và anh Nam vào với Giang Phong còn mình thì đứng nép bên ngoài định đợi con Linh ra rồi nghe nó trả lời mọi chuyện. Thế nhưng cuối cùng sau một lúc chờ đợi tôi lại thất vọng vô cùng khi mà anh Nam và con Linh ra xe một lượt. Con Linh nháy mắt với tôi, ý bảo có anh Nam bên cạnh nó không nói được rồi làm cho tôi đành tiu nghỉu luôn. Bên cạnh anh Nam lên tiếng nói với tôi.
- Em chăm sóc thằng bạn anh chu đáo nhé. Nếu nó có trở nặng thì gọi báo ngay cho bọn anh biết.
Trông mặt anh Nam ra vẻ nghiêm trọng lắm nên tôi cũng vội gật đầu rồi hứa với anh ta.
- Dạ em biết rồi. em sẽ chăm sóc tốt cho anh Tân. Anh đừng lo
- Ừ thôi khuya rồi em ra đóng cửa rồi vào nhà đi. Bọn anh về.
- Vâng ạ.
Cuối cùng bọn họ ra về, tôi thất thiểu đi ra đóng cửa rồi đi vào trong sự vô vọng vì cả buổi chẳng biết được nguyên nhân vì sao Giang Phong bị thương.
Cả đêm tôi ngồi bên cạnh, lâu lâu thấy Giang Phong mê sảng nói những câu nghe được nghe mất tôi lại phải lay lay cho anh ta tỉnh. Nhưng Giang Phong im lặng được một lúc rồi lại rơi vào trạng thái mê sảng tiếp. Cứ như thế mà từ 2, 3h đến sáng tôi chẳng dám chợp mắt một chút nào, dù cho có lúc hai mí muốn sụp xuống vì buồn ngủ nhưng mà vì tính mạng của Giang Phong cũng như số tiền còn lại anh ta chưa trả mình, nghĩ vậy mà tôi đã có động lực để cố gắng thức mà trông chừng anh ta.