Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Định Mệnh - Chương 34

Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:14:27
Lượt xem: 0

Giang Phong bị thương

Giang Phong nói xong là rời đi ngay khiến cho tôi tức anh ách vẫn không thể nói lại được câu nào đành phải nuốt cơn giận xuống lòng ngực, liếc mắt nhìn theo anh ta cho đỡ tức đến khi anh ta rời đi thôi.

Im lặng một lúc cho đến khi bên cạnh tôi nghe Thiên Nga cất tiếng gọi mẹ ơi tôi mới nhanh chóng trở lại vẻ mặt bình thường nhất.

Nhìn con bé tôi mỉm cười, ôm con bé lên rồi nói.

- Con buồn ngủ chưa?

Thiên Nga lắc đầu.

- Con chưa? Con muốn xem tivi mẹ ở đây xem với con nhé.

- Ừ nè. Để mẹ mở tivi, mở phim gia đình là số 1 có bé Lam Chi và Tâm Anh cho con xem nha.

- Dạ con thích xem phim đó lắm.

Vì mới về đây ở nên tôi phải tìm điều khiển tivi hồi lâu mới thấy, sau đó tôi mở Lam Chi cho con bé xem, mà thật sự phim này tôi cũng thích xem lắm cứ thế hai mẹ con vừa xem vừa cười. Cho đến khi đồng hồ điểm gần 9h tôi mới bảo Thiên Nga tắt tivi rồi đưa con bé lên phòng ngủ. Thiên Nga ngoan lắm, tôi bảo là con bé nghe lời đi theo tôi ngay thế nhưng vừa đưa con bé lên đến phòng cứ tưởng con cũng sẽ ngoan ngoãn vào giường ngủ thì ngược lại Thiên Nga lại không chịu vào. Con bé ghì c.h.ặ.t t.a.y tôi, đôi môi nhỏ nghèn nghẹn lên tiếng

- Mẹ cho con qua phòng ngủ chung với mẹ đi. Ngủ một mình con sợ lắm?

Trong giây lát tôi có phần hơi bất ngờ khi nghe con bé nói thế nên liền hỏi lại con bé?

- Chẳng phải từ trước đến giờ con đã được ngủ riêng sao? Hôm qua mẹ thấy con ngủ riêng cũng được lắm mà sao hôm nay Thiên Nga lại sợ nè?

Con bé nghe xong câu hỏi của tôi chỉ biết lắc đầu buồn bã nói

- Con sợ lắm, ai cũng bắt con ngủ riêng phòng, nhưng mà trong phòng một mình con sợ, có đêm con không dám ngủ nhưng cũng không có ai vào dỗ con cả, đôi lúc con muốn có người ôm con ngủ giống như mẹ con từng ôm con ngủ vậy đó. Mẹ ơi mẹ cho con ngủ chung với mẹ đi, con hứa con sẽ ngoan, con không phá hay quấy rầy mẹ đâu.

Vừa nói con bé lại rơi nước mắt, nó không khóc nhưng cảm giác ao ước có được hơi ấm bên cạnh khiến con bé cứ nấc lên. Phút chốc tôi cũng không kìm lại được cảm xúc mà rơi nước mắt theo, vì từ nhỏ tôi cũng không được gần ba gần mẹ thế nên tôi hiểu cảm giác cần được yêu thương nó mãnh liệt đến nhường nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-34.html.]

Bế con bé vào lòng, tôi xoa đầu bảo con

- Con nín đi, hôm nay mẹ sẽ ngủ cùng con nhé?

Con bé nghe vậy liền phấn khởi hỏi lại tôi

- Có thật không hả mẹ? Mẹ ngủ cùng con ạ.

Tôi gật đầu cúi xuống hôn lên trán Thiên Nga một nụ hôn yêu thương rồi mỉm cười nói

- Mẹ nói thật, tối nay mẹ sẽ ôm con ngủ.

Con bé ôm chặt tôi miệng mỉm cười

- Con cảm ơn mẹ, mẹ giống mẹ con lắm, nhưng mà người ta nói mẹ con c.h.ế.t rồi.

Vừa mới cười vui vẻ giờ đây gương mặt non nớt ấy lại đượm một màu buồn ảm đạm. Tôi nhìn vậy chỉ biết ôm chặt lấy con bé để vỗ về, nhưng trong lòng vẫn có chút tò mò nên tôi liền lên tiếng hỏi, chỉ mong con bé biết chút gì đó sẽ trả lời cho tôi nghe

Xoa đầu Thiên Nga tôi vừa an ủi vừa tò mò

- Con gái đừng buồn nhé có mẹ ở đây rồi, tuy là mẹ không phải mẹ ruột con nhưng mẹ hứa mẹ sẽ yêu thương con bằng tất cả những tình cảm trong lòng mà mẹ có. Con có chịu không?

- Dạ con chịu ạ.

- Thế Thiên Nga biết chuyện gì về mẹ ruột con không? Con kể cho mẹ Nguyệt nghe đi.

Hỏi đến đây tôi nín thở chờ đợi câu trả lời của con bé, dù trong lòng cũng có nghĩ chắc sẽ không có hy vọng gì nhiều vì con bé mới mấy tuổi thôi, sẽ không nhớ gì đâu. Thế nhưng không như tôi đã nghĩ, con bé biết chuyện của mẹ nó nhiều hơn tôi tưởng.

Nó rưng rưng nước mắt, mấp máy đôi môi nhỏ nói với tôi

- Có lần con nghe lén được mẹ Hằng nói với bà ngoại (mẹ của Hằng) phải để cho con Châu c.h.ế.t thì con mới chiếm được thằng Tân… lúc đó mẹ con đang còn nằm trong viện rồi sau nữa mẹ Hằng và mọi người lại thông báo rằng mẹ con đã mất.

Loading...