Tình Yêu Định Mệnh - Chương 31
Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:14:21
Lượt xem: 0
- Mày ổn không Linh!
Tôi lên tiếng quan tâm nó, còn nó vừa đưa tay lên lau đi nước mắt lần nữa rồi nó nhìn tôi nói tiếp
- Lúc đó anh Nam là người cứu tao, nhưng ban đầu anh Nam không có tình cảm với tao đâu nên anh Nam bắt tao đi khách, tao đi với nhiều người mỗi đêm tao nhận về là một đống tiền màu xanh mới cóng mà họ vung rãi vào người tao, lúc đó tao cảm thấy tao dơ bẩn lắm, lại thêm nhục nhã, nhưng những lần đó tao lại thêm mê tiền, mày biết vì sao không, vì những ngày đó mày thất nghiệp, chỉ mình tao đi làm, tiền nhà trọ chẳng có mà đóng nên tao đã bỏ qua cái sĩ diện của mình để đổi lấy tiền mày hiểu không? Sau đó tao cũng bị người ta đánh ghen, không chỉ đánh 1, 2 lần mà là rất nhiều lần. Nhưng cũng nhờ những vụ đánh ghen ấy, anh Nam thương cảm cho tao sau đó anh ấy không cho tao đi khách nữa mà cho tao ở lại cạnh bên anh ấy, phục vụ cho mỗi mình anh thôi.
Nói đến đây con Linh không còn khóc nữa, dứt lời trên môi nó là nụ cười Châu phúc. Tôi nghe xong câu chuyện cũng thở phào nhẹ nhõm vì ít ra nó cũng đã tìm được người đàn ông tốt là chỗ dựa cho nó rồi. À mà tự nhiên tôi cũng nhận ra, đúng là tôi đã suy nghĩ hơi nhiều, xem ra giữa cuộc đời của tôi và con Linh chẳng có đứa nào sướng hơn đứa nào. Chỉ là chúng tôi có quyết tâm vượt qua số phận hay không mà thôi.
Im lặng một lúc tôi nhìn con Linh tôi nói
- Cảm ơn mày đã chia sẻ cùng tao nha. Tao hiểu rồi.
Con Linh gật đầu sau đó mỉm cười bảo tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-31.html.]
- Ừ, mày đừng nên nghĩ nhiều, tuy công việc của chúng ta đang làm có nhiều người sẽ nghĩ nó rất xấu hổ và cười ngạo chúng ta. Nhưng mày chỉ cần ghi nhớ trong đầu dù công việc có xấu đến đâu đi nữa nhưng thâm tâm của mày vẫn không phải người xấu là được. Tao tin anh Tân không phải là người xấu đâu. Nguyệt nè chúng ta cố gắng lên.
- Ừ. Tao cảm ơn mày nha. Chúng ta cùng cố gắng.
Cả hai nói xong thì phá lên cười, gạt bỏ mọi chuyện buồn qua đi. Buổi trưa hôm đó tôi và nó uống nước với nhau sau đó lại đèo nhau đi ăn, tôi đã không còn ngại ngùng tỏ ra khoảng cách với nó nữa nên hai đứa chơi với nhau tự nhiên lắm. Cho đến khi trời dần sụp tối thì con Linh chở tôi quay trở lại nhà Giang Phong luôn. Đứng ngay chiếc cổng lớn, chúng tôi tạm biệt nhau, ngó đến khi con Linh chạy đi khuất tôi mới quay đầu đi vào thì bất ngờ phát hiện ra cửa cổng đang mở, bên trong nhà một chiếc xe 4 bánh đang đậu ngay ngắn trước sân.
Tôi lấy làm tò mò không biết là ai ở trong nhà nên liền đi thật nhẹ chân nép vào bên góc tường để coi đó là ai, nếu là người nhà hoặc là bạn bè gì đó của Giang Phong tôi sẽ lánh mặt đi một lúc. Nhưng không ngờ khi tôi vừa ngó mắt vào đã phải giật mình quay ra khi dưới ánh đèn đang bật sáng khắp căn nhà tôi phát hiện người đứng trong đó với Giang Phong chính là Minh Hằng, người mà mẹ của Giang Phong muốn anh ta phải lấy làm vợ.
Đối với cô tôi không có hứng
Hình như ở trong đó hai người họ đang gây nhau thì phải, tôi thấy mặt Minh Hằng đỏ bừng, nhìn hơi xa cô ấy còn đang khóc thì phải.
Nắm lấy bàn tay của Giang Phong. Minh Hằng vừa khóc vừa chất vấn
- Em nghe mẹ nói anh đã đưa một con nhỏ nghèo hèn về đây đúng không? Giang Phong anh suy nghĩ lại đi anh… chúng ta mới là cặp đôi hợp nhau mà? Bây giờ anh đuổi nó ra khỏi nhà đi, em và anh lập tức làm đám cưới. Em sẽ xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, vẫn yêu thương và nuôi dạy Thiên Nga nên người, ba mẹ em vẫn sẽ đầu tư vào công ty nhà anh như từ trước đến nay. Anh nghĩ lại đi anh. Từ trước đến nay em chưa từng vì một ai mà phải dành nhiều tâm tư và tình cảm như thế này đâu.