Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Định Mệnh - Chương 29

Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:14:18
Lượt xem: 1

Chị lao công thấy tôi nhét tiền thì một mực không nhận, cứ đưa đẩy trả lại cho tôi, cho đến khi tôi nói mãi chị mới bằng lòng cầm lấy. Chị nói

- Em yên tâm giúp được gì cho chị đó chị sẽ giúp hết lòng. Thôi em vào đi chị còn đi dọn vệ sinh mấy phòng khác nữa.

- Dạ chị.

Tôi bước vào phòng, đi tới cạnh giường của chị Thy nằm. Vừa hay chị cũng vừa mở mắt. Trông chị hôm nay sắc mặt đã hồng hào hơn trước làm cho tôi cũng thấy vui hơn.

Đặt tô cháo nóng lên bàn mà lúc nãy tôi mua trước cửa bệnh viện. Tôi ngồi xuống ghế rồi nói chuyện với chị.

- Chị ráng khỏe để về với bé An nha chị.

Chị Thy nhìn tôi cười buồn, nụ cười mong mỏi ngày khỏe lại để được gặp con của mình.

- Chị nhớ An quá Nguyệt ơi.

Tôi cầm tay chị. Xoa xoa những vết bầm trên mu bàn tay do kim tiêm đ.â.m vào. Nhìn chị khóc sao mà tôi thấy xót xa

- Để em nói bảo mẫu đưa bé An vào thăm chị nha. Chị đừng khóc nữa.

- Cảm ơn em, nhưng Nguyệt nè chị nằm đây tốn kém lắm, hay em cho chị về đi

- Không được? Chị cứ ở đây cho bác sĩ chữa trị, đến khi nào chị hồi phục hẳn rồi về. Tiền viện phí chị cứ để em lo.

Chị Thy nghe tôi nói xong vẫn không khỏi lo lắng. Chị nhìn tôi đắn đo hỏi

- Nhưng mà tiền nhiều lắm, em làm sao có tiền mà giúp chị hả Nguyệt. Em cứ cho chị về, chị nằm ở nhà cũng được mà em.

Tôi lắc đầu, cự tuyệt với ý nghĩ của chị.

- Không được, chị về nhà khi sức khỏe chưa hồi phục thì làm sao lo được cho chị và bé Na. Em hứa giúp cho chị thì em sẽ giúp đến cùng. Khi nào chị khỏe hẳn chị về lo cho con bé lúc đó coi như em cũng yên tâm phần nào rồi… Bác sĩ cũng nói chị chỉ bị tai biến nhẹ thôi. Một thời gian sẽ khỏe chị ạ.

- Nhưng mà…

- Không nhưng nhị gì hết. Chị cứ nghe theo lời em là được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-29.html.]

Sự xuất hiện của người lạ

Nói chuyện và trấn an cho chị Thy yên tâm, ngồi một lúc trong phòng bệnh với chị rồi tôi cũng ra về, quay sang đóng viện phí tiếp theo cho chị, sau đó lại đến thăm bé Na, trộm vía tuy không có mẹ bên cạnh nhưng con bé ngoan lắm, b.ú no rồi ngủ nên nhìn tròn tròn thấy cưng lắm. Thăm bé một lúc mua cho con vài hộp sữa và chi trả tiền cho bảo mẫu xong tôi lại ra về. Ngó lên bầu trời nắng đã lên cao, vẫn thấy còn dư thời gian nên tôi liền gọi cho con Linh hẹn nó ra cafe. Cũng may hôm nay nó rảnh không đi với trai nên nó gật đầu với tôi cái rụp.

Tôi bắt taxi đi qua quán cafe ngồi trước, gọi một ly cafe sữa ra tôi nhâm nhi một lúc trông đợi con Linh sang để gặp nó… trong thời gian chờ đợi trong đầu tôi lại miên man suy nghĩ về chuyện ngày xưa, ngày mà còn trong mái ấm chúng tôi sống cùng nhau, ăn chỉ một chén cơm vẫn phải chia đôi, một chiếc áo cũng phải thay phiên nhau mặc… Cho đến bây giờ cả hai đều đã có một số phận khác nhau nhưng tình cảm của chúng tôi vẫn rất tốt tôi trân trọng tình cảm này của hai đứa, bất giác tự nhiên vô thức nước mắt lại rơi rơi…

Đang miên man dòng suy nghĩ thì con Linh nó tới. Vẫn là chiếc SH sang trọng, bộ váy hiệu đắt đỏ trên người. Con Linh đi vào ngó thấy tôi nó liền hớn hở chạy đến

- Hello mày!

Tôi mỉm cười nhìn nó, nhìn nó xinh đẹp bất chợt tôi lại thấy tự ti lắm nhưng rồi cũng đưa tay chỉ nó ngồi xuống ghế đối diện.

Gọi một ly cam ép. Con Linh uống một ngụm sau đó hỏi tôi

- Sau hôm nay mày rảnh vậy?

Tôi cười buồn trả lời

- Tao xin anh Tân qua phòng trọ lấy đồ. Chiều nay tao về đó rồi.

- À? Mày thấy sao? Ở bên đó có ổn không hả? Cần tao giúp gì không?

Tôi gật đầu

- Cũng ổn nhưng mà Linh nè mày cho tao hỏi chuyện này nha.

Con Linh cau mày nhìn tôi

- Chuyện gì mày nói đi.

Tôi ngập ngừng nói

- Chuyện của Giang Phong.

- Hả

- Ừ tao muốn hỏi mày về chuyện vợ con của anh ta. Chắc mày biết đúng không Linh?

Loading...