Tình Yêu Định Mệnh - Chương 28
Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:14:16
Lượt xem: 0
Con bé cất tiếng gọi tôi xong rồi ôm chầm lấy tôi thật chặt khiến cho cảm xúc trong tôi bỗng nhiên cũng vỡ oà, dù rằng tôi chưa từng làm mẹ bao giờ nhưng đối với một đứa bé cần được yêu thương tôi hứa sẽ cố gắng sẵn lòng đáp lại tình cảm của nó để con bé không còn cảm thấy tủi thân nữa.
Đứng bên cạnh nãy giờ và chứng kiến sự việc. Giang Phong không nói gì cả nhưng tôi hiểu anh cũng đã cảm thông cho lỗi lầm của Thiên Nga rồi. Gương mặt anh trầm hẳn, có chút gì đó gọi là xúc động nên nhanh chóng anh bước tới, kéo Thiên Nga ra khỏi người tôi rồi bế con bé lên tay anh. Anh nói
- Con đói không, chúng ta ra ngoài ăn sáng nhé?
Thiên Nga giờ phút này hào hứng lắm vì con bé mới nhận tôi là mẹ, lại được ba quan tâm nên liền tíu ta tíu tít.
- Dạ vâng con đói rồi nè ba
- Ừ vậy chúng ta ra ngoài đi.
Nói xong Giang Phong cũng không quên đưa mắt nhìn tôi rồi bảo
- Trong này còn hai bộ thể thao tôi treo bên kia đó. Cô lấy thay tạm đi. Chiều đi công việc về tôi mua cho cô mấy bộ.
Nói rồi không đợi tôi trả lời anh ta liền bế con bé nhanh đi ra ngoài. Còn tôi cũng vội đóng luôn của toilet lại để thay chiếc váy ướt ra khỏi người mình.
Cho đến khi tôi thay đồ đi ra, trên bàn ăn đã không còn 1 đĩa cơm nào. Thấy tôi đứng nhìn chiếc bàn cùng hai chiếc đĩa cơm trống trơn. Giang Phong có chút chột dạ nên liền lên tiếng
- À cơm ăn cũng tạm ổn. Cô đi lấy đĩa khác ăn đi
Tôi khẽ cười thầm với điệu bộ này của anh ta, chắc là ngại với tôi nên nói thế. Nhưng mà quả thật thấy anh ta chịu ăn đồ tôi nấu nên tôi cũng vui lắm, đành không dám nói gì mà chỉ lên tiếng hỏi anh ta qua chuyện khác.
- À hôm nay tôi về phòng trọ mình một hôm, chiều tôi sẽ về lại đây. Không biết bé Nga ai sẽ giữ hả?
Nghe tôi hỏi Giang Phong lập tức trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-28.html.]
- Cô cứ đi đi, chiều quay lại là được. Con bé tôi sẽ đưa sang quán cho nó chơi.
- Ok anh.
Lúc này Thiên Nga nhìn tôi. Con bé lại mè nheo
- Con muốn đi cùng mẹ cơ?
Tôi nhìn con bé bối rối, bởi cách xưng hô mẹ con có phần ngại ngùng, nhưng rồi vẫn cố dỗ dành nó
- Mẹ đi công việc, con theo ba nha. Chiều mẹ về sẽ mua cho con gái bàn chải đánh răng và hộp kem dâu nhé?
- Mẹ hứa nha.
- Mẹ hứa…
Tôi nói xong thì Thiên Nga lại vui trở lại. Còn tôi và Giang Phong bây giờ chỉ biết đưa mắt nhìn nhau trong khoảnh khắc khó xử này… Ba… mẹ… con… những cách gọi này, bất chợt chúng tôi cảm thấy chúng tôi giống một gia đình đúng nghĩa hơn là một hợp đồng có thời hạn…
Ăn sáng xong thì ba con Giang Phong ra xe rời đi. Còn tôi dọn dẹp nhà xong sạch sẽ rồi cũng cầm chìa khóa mà Giang Phong giao cho mình đi ra khoá cửa nhà lại cẩn thận xong xuôi đâu đó tôi liền vẫy một chiếc taxi trở về phòng trọ của mình…
Thu gom những bộ quần áo cần thiết và cả chiếc túi mà ngày trước sơ đưa có căn dặn tôi khi khó khăn mới mở ra. Đến bây giờ tôi vẫn thấy khó hiểu không biết trong đó là thứ gì? Nhưng cảm nhận mình chưa thật sự khó khăn để dùng tới nó nên ngay lập tức tối đành nhét kỹ vào balo, ra ngoài thanh toán tiền phòng trọ xong xuôi tôi lại đi qua bệnh viện thăm chị Thy.
Chị nằm đó trong căn phòng trắng toát, mùi thuốc khử trùng xộc vào mũi tôi đến ớn lạnh. Chị lao công sau khi dọn vệ sinh xong thì đi ra. Thấy tôi đứng bên ngoài chị liền mỉm cười chào tôi và nói
- Em lại đến à? Mấy hôm nay tình hình chị ấy ổn rồi đó em.
Nghe vậy tôi không khỏi vui mừng. Liền rút trong túi ra một tờ 200k nhét vào tay chị lao công rồi nói
- Em cảm ơn chị ạ. Mấy lúc em không ở đây mong chị trông chừng chị ấy giúp em nha.