Tình Yêu Định Mệnh - Chương 19
Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:12:48
Lượt xem: 1
Giang Phong bước vào, toàn thân anh ta là một cây đen, sắc mặt cũng chẳng khá hơn Nam là mấy, lướt mắt thấy tôi anh ta có vẻ khá ngạc nhiên nhưng rất nhanh sau đó thì khôi phục vẻ lạnh lùng lại rất nhanh.
Nhìn Nam và bọn tôi. Giang Phong cau mày lên tiếng
- Ý mày nói là cô ta.
Nam thong dong ngồi xuống rồi bắt chéo chân và ngã người ta sau tựa lưng vào thành ghế. Con Linh cũng nhanh chóng đi tới và sà vào lòng Nam ngồi.
Anh ta nhếch môi trả lời lại Giang Phong.
- Đúng. Chẳng ai phù hợp hơn bạn của Linh đâu. Chẳng phải mày cũng đang cần gấp mà. Tao thấy cô ấy hợp với tiêu chuẩn mày đưa ra.
- Để tao xem lại.
- Mày không chốt là tao chốt đấy.
- Ok duyệt.
- Ha ha chẳng ai hiểu mày qua tao đâu.
Tôi ngồi đây trơ như khúc gỗ, lắng tai nghe bọn họ nói nhưng chẳng hiểu mô tê nào cả, chỉ thấy ba người kia cười nói khoái chí, riêng mình tôi là còn ngáo ngơ đâu biết họ nghĩ gì.
Cuối cùng sau khi thỏa hiệp với Nam xong Giang Phong đi tới chỗ tôi. Anh ta bất ngờ nắm lấy cổ tay tôi kéo tôi đứng lên khiến tôi có chút bàng hoàng.
- Cô đi theo tôi!
Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra liền nhìn anh ta hỏi lại
- Đi đâu?
- Thì đi kiếm tiền.
Tôi đơ người. Hai mắt tròn xoe nhìn anh ta. Chưa biết phải phản ứng thế nào thì thấy Nam đứng lên nhìn tôi và kiên định nói
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-19.html.]
- Em muốn kiếm tiền thì đi theo nó… Có lợi chứ chẳng có hại cho em đâu.
Tôi lại nhìn sang Nam, nhìn con Linh đang nháy mắt gật đầu ý bảo tôi yên tâm thì không hiểu sau là tôi liền im lặng luôn không còn thái độ cự tuyệt nữa. Có thể tôi đang tin tưởng vào lời nói đó. Nên cuối cùng khi Giang Phong đưa tôi đi thì vô thức tôi chẳng phản kháng nữa mà bước đi thuần thục theo anh ta một cách kỳ lạ.
Trong suốt đoạn đường đi Giang Phong khá im lặng. Anh ta chỉ tập trung lái xe và chẳng có một động thái nào là muốn nói chuyện với tôi. Còn tôi thì trong lòng cũng lăn tăn lắm, vì chẳng hiểu anh ta đang muốn gì? Nhưng cũng không muốn hỏi nên tôi đành quay mặt nhìn ra ngoài khung cửa kính. Ngắm nhìn dòng người và vạn vật đang lướt qua… rồi nhìn lại tấm thân tàn của mình. Tôi đành tặt lưỡi, đi đâu cũng được, làm gì cũng được thôi thì mặc kệ đời mặc kệ cho số phận đưa đẩy mà thôi.
Xe chạy cũng khá lâu sau đó tấp vào một cửa hàng thời Hằng. Anh ta đi vào đó một mình và dặn tôi ngồi yên trong xe không cho tôi đi theo. Tôi cũng nghe lời lắm rồi ngồi im lặng không hỏi han thêm câu nào vì tôi biết người như anh ta rất khó chịu khi nghe người khác nói nhiều… cứ vậy tôi ở trong xe chờ còn anh ta đi thẳng vào trong.
Cho tới khi nửa tiếng sau anh ta đi ra
Trên tay xách rất nhiều túi đồ. Tôi không biết trong đó là gì vì không dám hỏi. Một phần Giang Phong bỏ hết vào cốp xe nên cuối cùng tôi chỉ biết nhìn rồi tự suy nghĩ thôi…
Rồi xe chạy tiếp. Lần này đậu lại trước mắt tôi đó là một ngôi nhà cao tầng rất lớn. Chưa kịp để tôi ngắm nhìn hết xung quanh thì đã nghe bên tai mình tiếng nói khá là cục súc của Giang Phong.
- Xuống đi tới chỗ rồi. Định để tôi mời cô vào luôn sao?
Tôi bị lời nói làm giật mình liền thu tầm mắt về rồi bĩu môi đáp lại
- Ơ anh không cho xuống, tôi tự xuống để bị ăn chửi à?
- Ai dám chửi cô?
- Thì anh đó!
- Đúng là rất giỏi suy diễn. Thôi vào trong đi. Tôi có chuyện muốn nói với cô.
Tôi nghe vậy liền xuống xe. Chầm chậm bước theo Giang Phong vào nhà. Hai bên lối đi đầy hoa cảnh rực rỡ, dưới chân được lót đầy cỏ nhân tạo trông đẹp lắm. Cảnh vật nơi này, lần đầu tiên tôi được chiêm ngưỡng nên nó cứ mãi cuốn hút tâm trí tôi.
Bên ngoài sân đã đẹp, bên trong lại càng sang trọng rất nhiều. Những nội thất nơi này được Hằng trí hài hòa với gam màu trắng khiến cho tôi cảm thấy vừa mắt vô cùng.
Tôi đang mải mê nhìn ngắm xung quanh. Bất ngờ bên tai tôi Giang Phong lại lên tiếng
- Tôi cởi trước hay cô cởi trước?