Tình Yêu Định Mệnh - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:12:43
Lượt xem: 0
Nghe chị nói từng câu từng chữ. Sao mà lòng tôi đau đớn đến lạ. Tôi trầm giọng
- Dẫu biết là vậy? Nhưng em cũng xin lỗi chị vì nếu như em không vào quán mình làm…
- Không có em thì vẫn có người khác…
- Nhưng chắc họ sẽ không g.i.ế.c anh Quân…
Tôi nói dứt lời, đồng nghĩa khóe mắt cũng rơi ra hai dòng lệ, tôi không biết mình đang khóc vì điều gì nữa, chỉ là tự dưng thấy lòng mình bất an… và tôi cũng không nghĩ rằng, bàn tay mình lại có ngày nhuốm đầy m.á.u người…
- Á…
Bỗng dưng tôi đang nghĩ ngợi thì nghe cạnh bên tiếng chị Thy hết lên. Tôi giật mình nhìn chị, thấy gương mặt chị nhăn nhó, cả người toát đầy mồ hôi, hai tay thì khệ nệ ôm lấy bụng.
Tình cảnh này lần đầu tiên tôi mới thấy nên hoảng vô cùng, lại thấy chị đau tôi sợ có chuyện nên liền vội đỡ lấy chị rồi lo lắng hỏi.
- Chị bị sao vậy chị Thy?
Chị Thy thở hắt lên, hai bàn chân túm lại còn hai tay lúc này ghì chặt người tôi
- Chị đau quá. Nguyệt ơi giúp chị! Chắc chị sắp sanh rồi
Lúc này chị Thy đau dữ lắm, giọng nói đầy ngắt quãng. Tôi không hiểu sao mà chị đau nhanh vậy vì cứ nghĩ đau đẻ chắc cũng lâu lắm em bé mới ra…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-16.html.]
Nhìn chị đau tôi lại càng thêm luýnh quýnh
- Bây giờ em phải làm sao hả chị? Mà chị ơi chị cố lên nha.
- Em gọi xe giúp chị? Nhanh đi. A…. á….
Tôi vòng hai tay cố ôm lấy người chị Thy, rồi ngó ra đường tìm kiếm taxi. May sau có một chiếc đi ngang, tôi vẫy tay gọi. Taxi tấp vào quán cũng là lúc bên dưới chị Thy ồ ra một dòng nước màu hồng sà luôn xuống nền gạch…
- Anh ơi cứu người anh ơi.
Tôi sợ hãi trước cảnh này nên vội gọi anh tài xế vào giúp. Cũng may anh ấy rất xông xáo nên không ngại ngùng liền chạy vội vào bế nhanh chị Thy vào trong xe, tôi cũng vội lên theo.
Xe chạy với vận tốc khá nhanh, bên trong lúc này chị Thy đã đau quằn quại, chị vừa đau, vừa khóc, vừa bấu chặt lấy tôi… nhìn cảnh này tôi không biết làm sao nên chỉ biết gồng mình làm điểm tựa cho chị, rồi khuyên chị cố gắng giữ sức mà sinh em bé ra…
Cũng may là bệnh viện cũng gần, nên xe vừa tới cổng bệnh viện, là em bé đã lọt ra ngoài luôn rồi. Nhưng có y bác sĩ kịp thời ra đỡ bé nên mẹ con chị Thy được an toàn. Và tôi thở phào trong nhẹ nhõm…
Những ngày chị Thy nằm viện tôi tình nguyện ở lại chăm sóc chị, nên cũng vô tình biết được chị và anh Quân hai bên gia đình cha mẹ cũng chẳng còn ai. Quê nhà anh chị trước ở quê cũng túng thiếu nên anh chị đã bán đất vào Sài Gòn lập nghiệp. Anh chị đầu tư vào quán phở, hai vợ chồng ban đầu cần kiệm làm ăn lắm. Nhưng từ ngày có tiền anh Quân sanh lòng thay đổi. Nhiều lần có người mới lại làm khổ chị Thy. Cho đến lần này tới em… thì mọi chuyện đã khác…
À chị Thy sinh một bé gái. Bé xinh và dễ thương lắm… Chị Thy sinh xong rồi về nhà… từ đó tôi cũng theo chị về nhà chị luôn… Nhớ lúc đó tôi có đề nghị với chị để tôi chăm sóc cho chị đến khi mẹ con chị cứng cáp tôi mới rời đi. Ban đầu chị không cho nhưng chị vừa sinh xong là có triệu chứng băng huyết, nên cuối cùng chị cũng đồng ý cho tôi ở lại. Chị còn nói tôi chăm chị bao lâu thì tiền công chị sẽ trả cho tôi sòng phẳng không để tôi thiệt thòi…
Ngày tháng trôi qua, thấm thoát bé An con chị Thy vừa tròn một tháng tuổi thì cũng là lúc tai họa ập đến một lần nữa khi chị Thy bị tai biến…
Nhìn chị nằm liệt giường, một bên là con thơ dại, tôi cầm lòng chẳng đặng nên bao nhiêu tiền tôi có được tôi điều đưa chị Thy vào viện để chữa trị vì tôi biết tôi còn nợ chị ân tình lớn lắm nên dù thế nào tôi nghĩ tôi cũng phải cố gắng lo cho chị và con chị đến khi mẹ con chị được khỏe mạnh lại…