Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Định Mệnh - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:12:37
Lượt xem: 1

Tôi không biết lúc đó tôi đi theo xe với chị Thy đưa Quân đến bệnh viện như thế nào vì tâm trí tôi hoảng loạn lắm, hai tay và cả bộ quần áo trên người tôi đều dính đầy máu, tôi vừa sợ, vừa lo, trong đầu cứ suy nghĩ lung tung đến mức từng mạch m.á.u trong cơ thể đông cứng lại.

Rồi đến bệnh viện anh Quân nhanh chóng được y bác sĩ đưa vào trong, tôi đứng ở ngoài cùng chị Thy, tôi thấy chị Thy cứ chăm chăm nhìn vào phòng cấp cứu nét mặt chị lo lắng không nguôi, còn tôi đứng cạnh chị chỉ biết cúi gằm đầu xuống, tuy tôi bị Quân làm nhục, tôi ghét anh ta, anh ta có c.h.ế.t là đáng đời nhưng với chị Thy tôi lại thấy có lỗi với chị muôn phần, vì một người phụ nữ đang mang thai, họ cần có người đàn ông bên cạnh, nếu chồng chị mất, chắc chắn chị sẽ gục ngã mất thôi.

Tôi đứng đó chờ đợi chị đánh hoặc mắng nhiếc tôi, trong lúc này chị làm gì đối xử tôi ra sao tôi cũng chịu được nhưng không trái với những gì tôi nghĩ chị Thy im lặng đến lạ thường, nhưng chị cũng chẳng màng nhìn đến tôi lần nào cả.

Mấy tiếng đồng hồ dằn vặt trôi qua, Cánh cửa phòng tắt đèn, tôi ngước lên nhìn vị bác sĩ đi ra, một linh cảm bất an trong tôi chợt ùa đến. Và cái thông báo của bác sĩ khiến cho tôi không khỏi bất ngờ vì không nghĩ chuyện đó lại xảy ra

Mặc dù được các bác sĩ tích cực cứu chữa nhưng vì vết thương quá nặng cộng với đưa đến bệnh viện quá trễ nên tên Quân đã chết.

Lúc bác sĩ thông báo Quân c.h.ế.t chị Thy đau đớn khóc ngất đi, tôi đứng bên chị dù rất căm ghét tên Quân nhưng nghe xong tin đó tôi vẫn không khỏi bàng hoàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-13.html.]

Án mạng xảy ra, bên phía bệnh viện liền thông báo cho công an đến để khám nghiệm tử thi và ngay lập tức bên công an có mặt, tôi bị còng tay lại đưa ngay về đồn.

Cả ngày ngồi trong buồng tạm giam rồi bị lấy lời khai, thể xác lẫn tâm hồn tôi rã rời, tôi tủi nhục, tôi đau đớn, tôi sợ hãi bao cảm giác hỗn độn đang xen vào nhau khiến tôi như người mất đi linh hồn và rồi một lần nữa bên phía công an lại đưa tôi đến một trung tâm nào đó.

Đứng ngoài phòng tôi được một anh công an hỏi ý kiến tôi rằng tôi có đồng ý cho nhân viên y tế khám để lấy thương tích trên người tôi và coi tôi có phải là đang khai đúng sự thật hay không?

Sao khi được hỏi ý kiến và cố gắng trấn an tâm lý cuối cùng tôi đã gật đầu đồng ý.

Kết quả khám nghiệm đã có, thân dưới bị tổn thương nghiêm trọng, các thương tích kèm theo cũng không hề nhẹ, tay chân tôi đều bị bầm dập cả

Trong thời gian bị tạm giam chờ ngày xét xử đêm nào tôi cũng có cảm giác sợ hãi, tôi gặp ác mộng, rối loạn giấc ngủ cả mấy đêm liền, đôi lúc tôi ngồi co ro một mình sau đó cười ha hả vô thức như một kẻ điên rồi lắm khi lại òa lên khóc nức nở, tôi không kiểm soát được hành vi của chính tôi nữa, nhớ lại lúc tên Quân h.i.ế.p tôi tôi lại lên cơn tức giận, rồi tôi tự đập đầu mình vô tường đến bật m.á.u may sau mấy anh công an vào kịp thời chứ không chắc tôi cũng đã bỏ mạng.

Những ngày trong phòng tạm giam đó thì chị Thy có đến gặp tôi một lần. Lúc được cho ra ngoài đối diện với chị, nhìn chị hốc hác, mắt chị thâm quầng, chị ốm đi rất nhiều khệ nệ ôm chiếc bụng bầu sắp sinh đối diện với tôi tự nhiên tôi chợt bừng tỉnh và thoát ra khỏi những ám ảnh kinh hoàng đó, nhìn chị Thy bất giác tôi thương chị vô cùng, tôi hối hận về việc mình đã làm, nếu như… nếu như thời gian có thể quay trở lại, giá như tôi bình tĩnh hơn thì có lẽ sự việc đã không đi đến tồi tệ như hôm nay. Con của chị sẽ có đủ cha đủ mẹ.

Loading...