Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Định Mệnh - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-11-28 20:12:32
Lượt xem: 1

Tôi thở dài một cách nặng nề ngồi nghe nó nói

- Mày không có lỗi gì cả, tại anh Nam bảo tao dọn qua sống cùng ảnh, mà mày biết rồi đó bọn tao đang yêu nhau, xa nhau đâu có được.

- Mày tin tưởng anh ta đến vậy à Linh, mày hiểu gì về anh ta chưa mà liều vậy?

Linh nghe tôi hỏi thế, thát độ nó lập tức cáu lên, vì nó nghĩ tôi đang nghi ngờ bạn trai nó, nhưng nó đâu biết tôi là đang lo lắng cho nó thôi nên nó liều cau mày nhìn tôi rồi trả lời một cách khó chịu

- Người yêu tao tao không tin tưởng thì tin tưởng ai hả Nguyệt. Tao hiểu anh Nam hay không không quan trọng bằng việc hằng ngày anh ấy lo cho tao rất nhiều, và anh ấy có thể nuôi tao, bao nhiêu đó đủ ok rồi đúng không?

Tôi nhìn nó lặng lẽ gật đầu vì không biết nói gì nữa cả, một khi người ta đã quyết định thì mình cản cũng chẳng được gì nói nhiều chỉ khiến nó thêm khó chịu với tôi thôi, nên nó đi thì đi tôi chỉ mong cuộc sống sau này của nó tốt hơn, hi vọng người ta lo cho nó một đời trọn vẹn.

Ngay cái lúc con Linh kéo vali đi, nó nhìn tôi nó hơi buồn, rồi nó lên xe của bồ nó đợi sẵn ngoài ngõ, nó vẫy tay với tôi giây phút ấy tôi không kiềm được mà hai hàng nước mắt tuôn trào, tôi phải cố kiềm lại chào nó lần cuối rồi nhìn nó đi và khi tôi quay trở về lại phòng tôi đã ngồi luôn xuống nền gạch dựa lưng vào bức tường mà bật khóc tu tu.

Lặng lẽ nhìn quanh căn phòng trống vắng tôi nhớ lại những lúc hai đứa cười đùa, rồi nhìn xuống tấm nệm, nhớ lúc đó không tiền nên mua tấm nệm nhỏ xíu thôi vậy mà thương lắm cứ đứa này nhường đứa kia ngủ và cuối cùng là cả hai đều nằm dưới gạch với suy nghĩ nhường cho bạn mình. Ấy thế mà có được bao lâu ở cùng nhau đến cuối cùng cũng phải xa nhau rồi, căn phòng cũ giờ này chỉ mình tôi đơn lẻ…

Những ngày sau đó vì chỉ ở một mình nên tôi tự giác đi tìm việc làm hơn và không thể dựa dẫm vào con Linh như trước nữa cũng may cuối cùng không uổng công la cà ngoài đường suốt mấy hôm thì tôi được nhận vào làm nhân viên trong một quán phở với mức lương cũng ổn định lắm.

Ngày đầu đi làm tôi tất bật dậy thật sớm, dọn dẹp phòng trọ, giặt giũ quần áo phơi lên dây xong nhìn đồng hồ gần 8h là tôi bắt đầu đi bộ tới quán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-10.html.]

Vợ chồng anh chị chủ quán là người ở xứ xa vào đây lập nghiệp nên họ cũng tiết kiệm lắm, thuê mặt bằng nhỏ để bán thôi, tôi nghe kể bình thường mấy năm nay họ chẳng thuê ai cả hai vợ chồng tự túc nhưng do năm nay chị vợ có thai gần đến ngày sinh nên họ mới quyết định tuyển người, và tôi là người may mắn được họ nhận.

Lúc tôi đến, quán cũng vừa mở cửa, thấy anh chủ đang dọn bàn ra tôi liền đi nhanh vào sau đó cũng phụ anh dọn ghế để ngay ngắn quanh mấy cái bàn xong đâu đấy anh chủ mới trao đổi công việc với tôi

- Bình thường quán 10h mới bán nhưng hôm nay em đi làm đầu tiên nên anh kêu em tới sớm chút để làm quen, công việc của em hằng ngày sẽ từ 10h sáng đến 10h tới chỉ là phục vụ khách là chính, rửa chén bác nếu em rảnh em vào phụ chị còn không thì thôi, tháng sau chị sinh anh sẽ thuê một người nữa phụ em. Lương em 5 triệu một tháng anh bao ăn ở tại quán luôn, nếu em không muốn ở lại thì có thể về nhé. Em đồng ý không?

Tôi đứng nghiêm túc nghe thật rõ lời anh chủ nói, vì anh là người miền ngoài tiếng nói hơi khó nghe đối với tôi tuy nhiên tôi cũng cố gắng tập trung nghe anh nói cho đến mức lương anh đưa ra, tôi thấy ổn lắm nên liền vui vẻ gật đầu đồng ý liền

- Dạ em đồng ý ạ. Vậy bây giờ em làm gì ạ?

Anh ấy nhìn tôi cười cười

- Em cứ ngồi chơi đi, chưa tới giờ nên không cần làm gì đâu em.

Tôi cúi đầu đáp lại

- Dạ.

Nói rồi anh ấy đi vào trong, tôi thấy anh chủ cũng vui vẻ và cách nói chuyện cũng tử tế nên tôi cũng yên tâm lắm nghĩ mình may mắn gặp được ông chủ tốt nhưng cho đến khi tôi chính thức bắt đầu công việc, tôi mới biết họ tử tế chứ chưa chắc gì đã tốt thật sự với tôi

Loading...