Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
- Là do anh ít tiếp xúc phụ nữ quá nên khi kề cận cô Vân Thanh, anh cứ muốn đoạt lấy cô ấy. Nhưng anh à, cái gì cũng cần có thời gian. Không nên để lâu nhưng cũng không nên quá hấp tấp vì sẽ gây ra phản ứng ngược. – Lâu Nam nói.
- Tôi ít tiếp xúc với phụ nữ à? Thế mấy đối tác, nhân viên và bạn học thì tính là gì? – Trần Quân Nghị cau mày.
- Anh hiểu ý em mà. Ý em là những đụng chạm thân mật như là ôm, bế, hôn.
Cứ sau mỗi hành động thân mật mà tên trợ lý miêu tả thì Trần Quân Nghị lại chột dạ. Anh cầm tách cà phê lên, nhấp một ngụm để bình tĩnh lại. Cái tên này có theo dõi anh không vậy? Sự thật là anh đã bế cô, hôn cô và gần đây là ôm cô.
- Những hành động đó chỉ có thể làm với bạn gái thôi. Cậu bảo tôi phải ôm hôn và bế đối tác hay nhân viên của mình lên à?
- Không nhất thiết phải là bạn gái. Anh hãy đi theo em, em luôn có một lực lượng phụ nữ xinh đẹp được tuyển từ các quán bar, nhà hàng…
- Quên đi. Đi ra ngoài luôn đi.
Lâu Nam nhún vai rồi đi nhanh như gió. Lúc đi ngang Thẩm Thu, anh dừng lại, bảo cô chuẩn bị một số việc cho cuộc họp với các nhà đầu tư sẽ diễn ra vào ngày mai.
Khi giờ tan ca đến, theo hướng dẫn của Trần Quân Nghị, Hạ Vân Thanh đến bãi đỗ xe chờ anh khi mà các nhân viên đã về hết. Anh không ngại cho mọi người biết quan hệ giữa anh và cô nhưng vì cô ngại nên anh sẽ giữ bí mật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-57-nhu-mot-buoi-hen-ho-1.html.]
Năm phút sau khi cô tới, Trần Quân Nghị cũng xuất hiện. Cả hai nhanh chóng lên xe.
- Em muốn ăn quán nào? – Anh hỏi ngay khi ngồi vào ghế lái.
- Em mời anh mà. Anh chọn đi. - Cô đáp.
- Được. Giờ thì đi mua sắm trước.
Trần Quân Nghị mới về nước, đường sá có nhiều thay đổi so với khi anh rời đi nên khi điểu khiển xe, anh luôn chạy với tốc độ vừa phải. Chỉ vì muốn có không gian riêng tư với cô mà anh đã cho tài xế về trước và tự cầm lái.
Cái cách Phương Tiểu Kiều tạo cơ hội cho anh tiếp cận con gái bà tuy có hơi trẻ con nhưng thật sự có tác dụng đối với một con thỏ trắng chuyên nghe lời mẹ như Hạ Vân Thanh.
Khoảnh khắc chiếc xe rẽ vào bãi đỗ của trung tâm mua sắm, Hạ Vân Thanh hoàn toàn choáng ngợp với quy mô nơi đây. Và khi bước vào bên trong, mắt cô hoa lên bởi sự xoa hoa của nó. Những chiếc tủ kính lấp lánh trang sức, phụ kiện xa xỉ dưới ánh đèn vàng, những bộ váy được cắt may tinh tế và những đôi giày khiến người ta liên tưởng tới nàng Lọ Lem. Với cô mà nói, nơi đây như một thiên đường.
- Các cửa hàng liền kề ở đây đều thuộc hãng thời trang này, em có thể mua chỗ nào cũng được. Cứ vào xem đi. – Trần Quân Nghị nói.
Hạ Vân Thanh gật đầu rồi bước vào cửa hàng đầu tiên. Ánh mắt cô theo thói quen liếc nhìn bảng giá trên các chiếc váy. Thực ra, với số tiền trong phiếu mua sắm, nếu như cô ra những cửa hàng bình dân thì có thể mua được rất rất nhiều quần áo, giày dép và túi xách. Thế nhưng giá của một chiếc váy nơi đây gấp hơn mười lần chiếc váy cô đang mặc và những thứ khác cũng vậy.