“Sao  thể chứ, .” 
 
 chối đây đẩy: “Bọn con chỉ là kiểu  ngại ngùng thôi.”
 
“Thật ?”
 
Mẹ  vẫn  tin. Trong lúc cấp bách,  vội nắm lấy cánh tay Hạng Triệt  tựa đầu  .
 
“Trước mặt  lớn mà , tất nhiên bọn con  tiết chế một chút .”
 
Mẹ  dùng ánh mắt sắc bén như chim ưng   chằm chằm, như thể  xuyên thấu  .
 
Khi  sắp  chống đỡ nổi nữa, Hạng Triệt bất ngờ đưa tay ôm lấy vai .
 
“Dì , là  của con. Bình thường con dính lấy Chiêu Chiêu quá, cô  bảo con về đây  chú ý một chút.”
 
Anh    kéo  sát  lòng hơn, giọng điệu vô cùng chân thành.
 
 ngẩng đầu,  thấy nụ  nhàn nhạt nơi khóe môi , bỗng chốc ngẩn ngơ.
 
Thấy ,    bớt hoài nghi hơn một nửa.
 
“Vậy hai đứa dắt Đèn Lồng  dạo , nhân tiện bồi dưỡng tình cảm.”
 
Hạng Triệt gật đầu đồng ý.
 
Một tay ôm Đèn Lồng, một tay đan chặt  tay .
 
Dưới ánh mắt hài lòng của ,  và  bước  khỏi cửa.
 
Vừa đóng cửa ,  lập tức  rút tay về.
 
Không rút  .
 
 khó hiểu ngẩng đầu  .
 
Anh thản nhiên : “Chắc chắn dì sẽ lén  qua cửa sổ.”
 
 gật đầu,  đó giơ hai bàn tay vẫn đang nắm chặt lên  mặt : “Vậy tại  trong thang máy cũng  nắm?”
 
Không    vì thang máy  ngột ngạt , mà  mặt Hạng Triệt thoáng ửng đỏ.
 
“Anh sợ phiền phức.”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
Anh  , nhưng lực tay  càng siết chặt hơn.
 
  tranh luận nữa, vì thang máy  đến tầng trệt.
 
Ra khỏi tòa nhà,  lập tức chủ động khoác tay Hạng Triệt, dựa sát  .
 
Hai   thể gần bao nhiêu thì gần bấy nhiêu,  nhất là để    thấy rõ ràng.
 
Đi một đoạn, xác định    thể thấy  nữa,  lập tức kéo giãn  cách với Hạng Triệt và buông tay  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-cua-chieu-chieu/9.html.]
Ánh mắt  thoáng qua một tia mất mát, nhưng  nhanh chóng trở  bình thường.
 
Đèn Lồng vì   ngoài chơi nên vô cùng phấn khích.
 
Không còn ai khác,  và Hạng Triệt   mà chẳng   gì.
 
Chỉ còn  tiếng chó sủa.
 
Không chịu nổi bầu  khí ngại ngùng ,  đang định tìm chủ đề bắt chuyện thì chợt    gọi tên  từ phía .
 
  đầu , phát hiện đó là một bạn học chung hồi cấp ba.
 
“Tống Trầm Chiêu, đúng là  .”
 
  chằm chằm  khuôn mặt  , nhưng nghĩ mãi  nhớ nổi tên.
 
Anh  thấy  thì chủ động giới thiệu: “Tớ là Trần Nham.”
 
 nhớ  .
 
Không chỉ nhớ   …
 
Mà còn nhớ  chuyện   từng  thư tình cho .
 
Trần Nham  nhận  sự lúng túng của  mà vẫn hăng say hồi tưởng chuyện cũ.
 
Vì phép lịch sự,  chỉ  thể lắng .
 
    mãi  ngừng.
 
Khi  sắp  chịu nổi mà  ngắt lời, một cánh tay vòng qua ôm lấy eo .
 
“Đèn Lồng nôn nóng   tìm bạn chơi , bọn  xin phép   nhé?”
 
Trần Nham lập tức cảnh giác  Hạng Triệt, dò hỏi: “Người  là?”
 
Hạng Triệt nhấc mí mắt hờ hững    một cái: “Chào,  là bố của Đèn Lồng, cũng là vị hôn phu của Chiêu Chiêu.”
 
“Vị hôn phu?!”
 
  thấy trong mắt Trần Nham ánh lên một tia kinh ngạc.
 
Tên  còn tự thăng chức cho  nữa chứ?
 
Trần Nham vẫn  từ bỏ hy vọng,  sang   dò xét.
 
 mỉm  lịch sự nhưng xa cách.
 
“ ,   là vị hôn phu của .”
 
Lời  dứt, hàng mi Hạng Triệt khẽ rung động, đôi mắt lóe lên vài tia cảm xúc khó đoán.
 
Trần Nham cuối cùng cũng hiểu  tình hình, vội vàng chào hỏi vài câu  rời .