Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 153: Ngoại truyện 1

Cập nhật lúc: 2024-10-09 15:43:50
Lượt xem: 71

Bảy năm sau, tại công ty Sâm Thần chi nhánh Thượng Hải.

 

Trợ lý cầm một tập tài liệu vào văn phòng, "Tổng giám đốc Hoắc, đây là kế hoạch của mấy dự án tiếp theo ạ."

 

"Ừm.", Hoắc Thiệu Hàng cầm lấy xem, đột nhiên anh hỏi, "Khuynh Hàm đâu?"

 

"Cậu ấy đến Hoành Điếm rồi ạ."

 

"Hoành Điếm?", Hoắc Thiệu Hàng im lặng một lát rồi lại nói, "Thế thì cô đón Mộc Mộc sang đây ăn cơm đi."

 

"Mộc Mộc cũng đi Hoành Điếm rồi ạ."

 

Lời vừa nói ra, cô trợ lý ngay lập tức có thể cảm nhận được sự khác thường.

 

"Thằng bé không đi một mình mà đưa cả Mộc Mộc đi?", Hoắc Thiệu Hàng nhìn về phía trợ lý, vẻ mặt nghiêm nghị khiến cô ta hoảng hốt.

 

"Chẳng phải anh đã nói, cậu chủ nhỏ đi đâu cũng được hay sao ạ?... Thế nên tài xế mới đưa hai đứa nhỏ đi.", cô trợ lý nhỏ giọng dần.

 

Hoắc Thiệu Hàng nhíu mày, "Tôi nói là thằng bé thì có thể thoải mái, nhưng tôi có nói là Mộc Mộc cũng có thể không? Con bé mới bao nhiêu tuổi cô biết không?"

 

"4 tuổi ạ.", trước cái nhìn của Hoắc Thiệu Hàng, cô trợ lý lẩm bẩm, "Nhưng mà Khuynh Hàm cũng chỉ mới 6 tuổi thôi mà..."

 

Hoắc Thiệu Hàng không nghe cô ta nói mà đứng dậy luôn, "Chuẩn bị xe đi Hoành Điếm."

 

"Dạ.", trước khi ra khỏi văn phòng, cô nàng trợ lý vừa đi vừa nghĩ, với con trai, tổng giám đốc Hoắc áp dụng kiểu nuôi thả cửa, còn với con gái thì lại hoàn toàn ngược lại, phải nói là ngậm trong miệng sợ tan, ủ trong tay thì sợ rớt, nghe thấy chuyện thằng con trai đi Hoành Điếm thì chẳng nói gì, vừa nghe thấy cô con gái đi theo là không ngồi yên nổi.

 

Có điều, cô ta hoàn toàn có thể hiểu vì sao tổng giám đốc Hoắc lại yên tâm về cậu con trai này như vậy. Căn bản là vì chỉ số thông minh của thằng bé quá cao, ngày thường tiếp xúc thật sự không thể ngờ nó vẫn còn là một đứa trẻ.

 

Nghe nói lúc cô Nghê Hạ mang thai thằng bé thì đang học nghiên cứu sinh ngành Hóa sinh và Sinh học phân tử, khi đó phóng viên tung tin này ra đã khiến cộng đồng mạng bàn tán xôn xao một thời gian. Chẳng lẽ là vì khi đó não phải hoạt động nhiều nên mới sinh ra đứa con thông minh kinh khủng như vậy?

 

Cô nàng trợ lý lắc đầu, không hiểu, không thể nào hiểu được...

 

Cùng lúc Hoắc Thiệu Hàng xuất phát thì Khuynh Hàm và Mộ Hàng đã đến Hoành Điếm rồi.

 

Hiện tại Hạ Dĩ Hàm đang quay một bộ phim cổ trang quy mô lớn, vì dự án này mà đã hơn một tháng không gặp hai đứa con rồi, thế nên Khuynh Hàm mới bất mãn, không thèm báo gì đã dẫn em gái đến đây.

 

Đây là lần đầu tiên Mộ Hàng đến Hoành Điếm, vừa nhìn thấy cả dãy kiến trúc cổ kính, con bé đã reo lên, "Anh ơi, nhìn kìa, giống chỗ mẹ ở trên tivi."

 

"Ừ, đấy là vườn Ngự Uyển."

 

"Chỗ Hoàng Thượng ở ạ?", Mộ Hàng ngẩng đầu hỏi thằng bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-153-ngoai-truyen-1.html.]

 

Khuynh Hàm cười, trên gương mặt vẫn còn non nớt hiện rõ vẻ cưng chiều với cô em gái, "Đây là vườn sau này mới xây lại, bây giờ làm gì có Hoàng Thượng."

 

"Có! Chú Quý là Hoàng Thượng, dì Giang Thần là Hoàng Hậu, em xem rồi."

 

Phim mà Mộ Hàng nhắc đến là Mân Phi truyện, bộ phim hai người họ từng đóng chung trước đây. Khuynh Hàm chưa bao giờ xem phim truyền hình thể loại đó nên chẳng hiểu em gái nói gì, đành phải dỗ, "Mẹ đang ở đây, mình đi tìm mẹ nhé!"

 

"Khoan, anh đi với em, em muốn xem.", Mộ Hàng chỉ vào một gian cung điện, nhất quyết không chịu đi.

 

Khuynh Hàm đã tập quen tính chiều chuộng em gái, về điểm này thì giống bố thằng bé như đúc. Thế nên, em gái có yêu cầu, thằng bé mềm lòng ngay, "Thế, đi một lúc thôi, hiểu không?"

 

"Vâng, vâng."

 

Khuynh Hàm nắm tay Mộ Hàng đi về phía đó, còn người tài xế thì do dự đi theo hai đứa, "Khuynh Hàm à, mình nên đi sang chỗ mẹ cháu đi, bằng không thì, không được đâu."

 

"Không sao ạ, cứ bảo là cháu muốn, không ai trách chú đâu, chú đi theo là được.", Khuynh Hàm được dạy dỗ nề nếp, dáng vẻ lễ độ mà lại chững chạc vô cùng.

 

Tài xế đã biết uy tín của cậu chủ nhỏ mạnh đến cỡ nào, hơn nữa anh ta cũng biết tổng giám đốc Hoắc thả thằng bé tự do, thế nên thằng bé đã nói vậy rồi thì anh ta cứ đi theo hai đứa là được.

 

Hai đứa trẻ đi vào bên trong. Vì không phải đúng mùa du lịch cao điểm, thế nên không có nhiều người cho lắm."Anh ơi, cái gì kia?", Mộ Hàng nhìn thấy phía trước có một đám người, xung quanh lại đầy các máy móc.

 

Khuynh Hàm liếc qua rồi đáp, "À, có đoàn phim đang quay phim."

 

"Hả? Quay phim á? Em muốn xem."

 

"Em thích xem quay phim thì sang chỗ mẹ mà xem, bên đấy có gì hay ho đâu."

 

"Đừng, em xem một tí thôi.", Mộ Hàng nói xong liền chạy luôn về phía đó, cái bóng nhỏ xíu hớt hơ hớt hải lao đi, trông không ổn chút nào. Tài xế vừa thấy thì liền vội vàng chạy theo sau.

 

"Này này này, đang quay phim, không vào được.", một nhân viên của đoàn phim đi tới, "Khách du lịch cảm phiền không lại gần."

 

"Tôi xin lỗi.", tài xế gật đầu, cúi người bế Mộ Hàng lên.

 

"Hoàng Thượng kìa!", Mộ Hàng tinh mắt, liếc một cái đã trông thấy cảnh đang quay, người nọ mặc áo vàng thêu rồng, đích thị là Hoàng Thượng rồi.

 

Lúc này, Khuynh Hàm cũng đã đuổi kịp, "Mộc Mộc, xem xong rồi đi thôi."

 

Mộ Hàng đặc biệt có sự say mê với vai Hoàng Thượng, con bé cứ nhìn mãi theo cái bóng áo vàng kia.

 

Đúng lúc anh tài xế xoay người định đi, thì đột nhiên có người gọi với lại, "Anh ơi, anh gì ơi! Ngại quá, làm ơn chờ một chút!"

 

Anh tài xế ngoảnh mặt lại, "Cô có chuyện gì sao?"

Loading...