dám  Lâm Mộ Đàm: “Anh,  đến đây  gì?”
Lâm Mộ Đàm bước về phía ,     dồn từng bước đến cửa.
Anh  nhẹ nhàng chống tay lên cửa,  xuống  từ  cao.
Ông trời thật sự  ban cho   một vẻ ngoài vô cùng tuấn tú, quả thực là   góc chết.
“Đến đón em về nhà.” Giọng   vang lên từ  đỉnh đầu.
Không  tại , mặt  nhanh chóng nóng bừng lên.
 há miệng, cuối cùng cũng  thốt   nửa lời.
Lâm Mộ Đàm tiếp tục : “Nghe  em  mấy ngày  về nhà .”
Đây   là một câu hỏi.
 xin đảm bảo bằng những kiến thức  học  trong chín năm giáo dục bắt buộc, đây là một câu khẳng định.
 cũng bình thường thôi, dù  nhà họ Lâm  là  của Lâm Mộ Đàm,   về nhà  , Lâm Mộ Đàm đương nhiên là rõ nhất.
 gật đầu: “Mẹ  mấy ngày nay xuất viện ,  về nhà chăm sóc bà  mấy hôm.”
Vốn dĩ vẫn  thể xuất viện, nhưng    viện nửa năm , bà   ở  bệnh viện nữa.
Bác sĩ  chỉ cần tích cực đến bệnh viện tái khám thì sẽ   vấn đề gì lớn.
Câu trả lời  hiển nhiên Lâm Mộ Đàm cũng  , dù  cũng là xuất viện từ bệnh viện của  .
Anh  cúi đầu xuống, càng gần mặt  hơn: “ cũng xuất viện , em cũng  về nhà chăm sóc  chứ?”
Trời ơi!
Máu từ tim dồn hết lên mặt.
  thể tin nổi mà  Lâm Mộ Đàm,     đổi ,    đây   như .
“  ,   ,    ?”  lắp bắp hồi lâu.
Lâm Mộ Đàm đẩy kính, : “Trước đây bọn họ  phụ nữ thích kiểu lạnh lùng hơn, nhưng  phát hiện  em  giống những  phụ nữ khác.”
???
Đương nhiên   giống mấy con hồ ly tinh  !
Anh   ai  mấy lời linh tinh vớ vẩn  !
17.
Không  là   đổi,  là Lâm Mộ Đàm  đổi.
Tóm  là trải nghiệm hôm nay  giống như .
Cuối cùng cũng cảm nhận  việc  cũng  thể mang đến cho phụ nữ khoái cảm vô hạn,   cố ý chiều theo,   cố ý nịnh nọt,  bộ quá trình đều là  tự nguyện dâng hiến bản  từ trong  ngoài.
Lâm Mộ Đàm ôm ,  đeo kính khiến đôi mắt trông sâu thẳm hơn bình thường.
“Em  chạy nữa ?” Anh   , ánh mắt  ánh đèn ngủ vô cùng dịu dàng.
 rúc  lòng  , đột nhiên cứng đờ .
Đây   là sự e thẹn mà  nên   khi chuyện đó xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-yeu-benh-kieu-cua-tong-tai/chuong-15.html.]
Vào đêm  lâu  đây,  còn   chiếc giường   với Lâm Mộ Đàm rằng  chỉ mong   c.h.ế.t  giường.
Còn bây giờ !
Vậy mà  mặt dày hưởng thụ chuyện  mới xảy , còn định  nũng với Lâm Mộ Đàm.
“Chạy,  chạy ngay đây.”  đáp.
Rồi vội vàng lăn xuống giường, tùy tiện nhặt chiếc váy ngủ rơi bên cạnh khoác lên     phòng tắm.
Lúc   , Lâm Mộ Đàm vẫn  ngủ,   đang cầm một tập tài liệu xem.
 quyết định   tắm thêm một chút nữa,     thì  thấy Lâm Mộ Đàm : “Lại đây.”
“  tắm sạch.”      gượng hai tiếng.
Lâm Mộ Đàm  đồng hồ treo tường: “Tắm một tiếng , vẫn  sạch ?”
Đã một tiếng  ?
Cuối cùng  đành ngoan ngoãn  tới, ngoan ngoãn   giường, định  nghĩ gì nữa.
Lâm Mộ Đàm đột nhiên đưa tập tài liệu đến  mặt ,  mượn ánh đèn ngủ  thấy bốn chữ lớn  tập tài liệu đó.
Thỏa thuận ly hôn.
Đây là bản   soạn thảo  đó,   giấu  .
Lúc  tâm trạng  khó mà diễn tả , cảm giác  giống như đang lén lút  chuyện     bắt quả tang .
“Đây… là cái gì ?”   nhíu mày, bắt đầu giả ngu.
Lâm Mộ Đàm nhướn mày, cúi đầu  , đôi mắt  cặp kính khiến    rõ cảm xúc bên trong.
Anh  lấy một cây bút từ  bàn bên cạnh: “Nếu em   ký,   thể ký ngay bây giờ.”
Hôm nay mặt trời mọc ở hướng Tây ?
Anh   ý gì?
Dễ dàng như  ?
  bản thỏa thuận ly hôn,   cây bút trong tay  , cuối cùng  khuôn mặt  giống đang  đùa của  .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
“Không…  cần .”  khẽ .
Thật  cũng   là      ký.
Chủ yếu là      dối ,   tròn lời  dối .
Quan trọng nhất là Lâm Mộ Đàm hiện tại vẫn là  bệnh, lúc  mà ly hôn chẳng  là thừa cơ hội   gặp khó khăn, trục lợi, thấy c.h.ế.t mà  cứu !
, Tần Viên,  bao giờ  chuyện như .
Lâm Mộ Đàm  chút  thể tin nổi, hỏi: “Cái gì?”
 kéo chăn trùm kín mít, giọng   nghẹn  nhỏ: “  là tạm thời  cần nữa!”
Hối hận.
Bản   trong cuộc vô cùng hối hận.