Tình Như Chim Trắng - Chương 38
Cập nhật lúc: 2025-11-20 12:49:06
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ca nô lái, Lục Sầm tự điều khiển. Khi ca nô rời xa bờ, tòa nhà câu lạc bộ hoa lệ với những ngọn đèn dầu dần thu nhỏ thành một điểm sáng, tựa như một vì bầu trời.
Lê Sơ Huyền nghịch hộp kẹo bạc hà trong tay, thản nhiên hỏi: “Anh thi bằng lái du thuyền khi nào ?”
Trừ thời đại học, một Philadelphia, một London, còn cô và Lục Sầm đều là bạn học cùng lớp. Gia thế tương đương nên những thứ cần học cũng xấp xỉ , chỉ việc thi bằng lái du thuyền là cô .
“Kỳ nghỉ hè năm 18 tuổi.”
Lê Sơ Huyền trầm tư, kỳ nghỉ hè năm đó cô đang gì nhỉ?
Lục Sầm dường như đoán cô đang nghĩ gì, lập tức cho cô câu trả lời: “Em đang lướt sóng ở đảo Fiji.”
Lê Sơ Huyền gò má sắc bén của , , gằn từng chữ: “Lục tổng để ý quá nhỉ.”
“Chẳng lẽ Lê tổng thì ?”
Thời trung học, buổi sinh hoạt đầu tiên của học kỳ mới luôn là phần chia sẻ về những trải nghiệm trong kỳ nghỉ, , tham gia hoạt động gì, học những gì. Đối với một ngôi trường quý tộc, việc tham gia các trại hè, trại đông ở các quốc gia khác là chuyện thường tình.
Lê Sơ Huyền ít khi tham gia, Lục Sầm cũng .
Mỗi Lục Sầm lên bục giảng kể về kỳ nghỉ của , Lê Sơ Huyền sẽ lén ghi nhớ học theo. Cô cảm thấy Lục Sầm cũng điều tương tự.
Bởi vì một , Lục Sầm trượt tuyết ở dãy Alps, Lê Sơ Huyền lặn biển ở Tahiti. Học kỳ liền đảo ngược, Lê Sơ Huyền trượt tuyết, Lục Sầm lặn biển.
Tóm là, một cái gì thì cũng , ai chịu thua ai, họ luôn đè đầu đối phương.
Chính vì sự giương cung bạt kiếm của họ mà khí cạnh tranh trong lớp đẩy lên một tầm cao mới.
Có một kỳ nghỉ hè, Lục Sầm giành huy chương vàng trong một cuộc thi thuyền buồm.
Khi đến lượt các bạn học khác lên phát biểu, Lục Sầm ghé sát tai cô, thấp giọng khiêu khích: “Bạn học Lê chơi thuyền buồm ?”
Đương nhiên là cô .
Thế nhưng, ánh mắt khiêu khích của Lục Sầm, cô vẫn thong dong bước lên bục, rằng là chơi đàn hạc của một dàn nhạc giao hưởng, kể về những trải nghiệm lưu diễn ở châu Âu trong kỳ nghỉ hè đó. Nói xong, cô khiêu khích Lục Sầm: Vậy bạn học Lục chơi đàn hạc ? Có cơ hội tham gia lưu diễn ? Có thể bước lên Sảnh Vàng Vienna ?
Chàng thiếu niên lười biếng ngả ghế, ngẩng đầu như , đối diện với cô thiếu nữ đang hiếu thắng và tràn đầy khí thế.
Có lẽ, đó chính là khoảnh khắc của sự trưởng thành. Cả hai bắt đầu hiểu rằng, những con đường đến một lúc nào đó tự khắc sẽ rẽ nhánh, nhất thiết cố chấp mãi một con đường tối tăm đến cùng.
Vì mà , mối quan hệ giữa hai hòa hoãn hơn ít. Mặc dù tâm lý chèn ép đối phương bao giờ nguôi ngoai, nhưng họ còn chuyện gì cũng tranh giành một mất một còn.
Buông tha cho đối phương, cũng chính là buông tha cho chính .
“Sau Lục tổng còn chơi thuyền buồm nữa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-nhu-chim-trang/chuong-38.html.]
“Thỉnh thoảng.”
Lê Sơ Huyền cúi đầu , ném một viên kẹo bạc hà trong tay miệng: “Nghe môn thể thao thuyền buồm thử thách sức mạnh của eo và bụng, Lục tổng ở tuổi …”
“Lần em đừng xin tha là .”
Lê Sơ Huyền hừ lạnh. Đã hợp thì nửa câu cũng là thừa.
Ca nô chạy đến vị trí định, Lục Sầm ném cần câu: “Muốn ăn gì?”
“Sashimi mực.” Cô liếc túi bánh mì,cô thầm nghĩ ăn bánh mì là .
Ánh mắt Lục Sầm cũng theo tầm của cô dừng túi bánh mì: “Bánh mì do đầu bếp chiều của Bích Thủy Vân Gian đó.”
“Thì cũng là bánh mì thôi, tóm ăn bánh mì.”
Lục Sầm cúi đầu .
Trên cô khoác chiếc áo khoác của Lục Sầm, gió biển mằn mặn và hương tuyết tùng áo khoác đan xen , tạo nên một sự hài hòa khác lạ.
Lê Sơ Huyền sẽ biển, lúc đến cô mặc một chiếc váy tay. Mùa thu biển khi trời tối vẫn chút lạnh. , Lục Sầm sợ lạnh, áo khoác của thuộc về cô.
“Tin tức mà là gì ?” Sau bức tường hoa ở sân golf Minh Nguyệt Loan, cô tin tức đó.
Lục Sầm nghiêng cô một cái: “Không gì, chỉ là nhắc nhở em một câu, lý lịch của Hoàng Canh là giả, khi còn việc ở Lục thị ông bán bí mật thương mại của tập đoàn.”
Bởi vì Hoàng Canh theo Lục Bách Thương 20 năm, cũng xem như là nửa chú của . Nể mặt Lục Bách Thương, giữ chút thể diện cho Hoàng Canh,bên ngoài chỉ là ông từ chức một cách bình thường.
Lê Sơ Huyền nhún vai: “Tin tức của quá hạn .”
Hoàng Canh là phó tổng sắp nhậm chức tại một công ty đầu tư thuộc tập đoàn Lê thị. Thực lúc đó Lục Sầm xong câu đó, Lê Sơ Huyền đoán xem đó là tin tức gì.
Mãi cho đến hai ngày , quy trình nhậm chức của Hoàng Canh đến lượt cô duyệt, cô mở lý lịch của ông , phát hiện ông kinh nghiệm việc tại tập đoàn Lục thị. Cô lập tức nhớ đến lời nhắc nhở của Lục Sầm, bèn cho bên bộ phận nhân sự điều tra lý lịch, quả nhiên vấn đề.
Chuyện Hoàng Canh qua vòng điều tra lý lịch để tập đoàn Lê thị, Lục Sầm chắc cũng , nên nhắc nữa.
Phao câu chìm xuống, một con mực c.ắ.n câu.
Bàn tay đeo găng tay chuyên dụng cầm d.a.o xử lý nhanh chóng sạch con mực, chấm sốt chanh mù tạt pha sẵn, đút miệng cô.
Lê Sơ Huyền gật đầu: “Dai dai chút ngọt.”
Anh thong thả cởi găng tay, ngón tay thon dài véo lấy cằm cô, nâng đầu cô lên. Lòng bàn tay chà xát lên môi châu của cô, giọng trầm thấp hòa quyện trong gió biển ẩm ướt, giống như tiếng hát của hải yêu dụ dỗ qua đường, khiến chìm đắm trong đó thể tự thoát . Anh : “Để nếm thử.”