Tình Như Chim Trắng - Chương 37

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:35:01
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ , chắc hẳn đang là lúc tiệc tùng sôi động nhất. Siêu xe và mỹ nữ chắc chắn đậu kín cổng câu lạc bộ. À, và cả các tay săn ảnh của những tạp chí lá cải, lẽ cũng đang mai phục sẵn các cành cây gần đó.

 

cùng lên trang nhất, hơn nữa, nếu là lên trang nhất cùng với Lục Sầm, thì cô coi như cần bước chân về nhà họ Lê nữa.

 

Sẽ gạch tên khỏi gia phả, một chút do dự.

 

Lục Sầm: [Em cứ đến thẳng bến tàu của câu lạc bộ, cho dọn dẹp.】

 

Hoàng hôn buông xuống, vầng thái dương khổng lồ đường chân trời đang từ từ lặn sâu xuống mặt biển. Ráng chiều nhuộm đỏ cả một góc trời, những tầng mây mỏng manh ánh lên sắc cam hồng quyến rũ.

 

Người đàn ông trong bộ trang phục màu đen tuyền dựa cửa xe, thong thả nghịch hộp kẹo bạc hà bằng thiếc trong tay.

 

Trên cung đường ven biển, một chiếc Lamborghini Veneno màu tím gầm rú lao tới. Cửa xe mở lên theo kiểu cắt kéo, một đôi chân dài mảnh khảnh bước xuống.

 

Lục Sầm nhướng mày: “Tự lái xe đến ?”

 

Đẩy kính râm l*n đ*nh đầu, Lê Sơ Huyền đóng sập cửa xe: “Nếu thì ? Cổng câu lạc bộ của cả một đám tay săn ảnh đang chực chờ.”

 

Nếu cô bằng chiếc xe công vụ quen thuộc, chẳng khác nào tự cho cả thế giới : Lê tổng đang lén lút đến câu lạc bộ du thuyền của Lục Thị? Chỉ cần một tấm ảnh, các phóng viên thể thêu dệt nên cả một câu chuyện, và cô về nhà họ Lê giải thích đến mệt nghỉ.

 

, cô cố tình lái một chiếc xe thể thao mới đưa về cảng, một chiếc xe cô còn từng lái, để trộn giữa dàn siêu xe của đám công t.ử bột một cách “thần , quỷ ”. Cô thầm “thả tim” cho sự thông minh của chính .

 

Lục Sầm bật khe khẽ, ném hộp kẹo bạc hà trong tay cho cô: “Vị vải, thương hiệu em yêu thích.”

 

Lê Sơ Huyền bắt lấy hộp kẹo, nghiêng đầu về phía .

 

Chiếc Aston Martin màu đen tuyền đỗ sát lan can đá của con đê. Lục Sầm dựa cửa xe, hôm nay đeo cặp kính gọng vàng quen thuộc. Tay áo sơ mi đen tuyền xắn lên một cách tùy ý, hai cúc áo n.g.ự.c cũng mở , để lộ lồng n.g.ự.c săn chắc lúc ẩn lúc hiện.

 

Vầng hoàng hôn đang lặn dần lưng, nhuộm mái tóc ngắn của một màu vàng cam rực rỡ.

 

Người đàn ông thường ngày lạnh lùng xa cách, giờ đây như trút bỏ lớp vỏ bọc. Anh như cô, ánh mắt sâu thẳm tựa một xoáy nước, thể khiến sa lối thoát, vô cớ sinh ảo giác rằng yêu cô sâu đậm.

 

Một Lục Sầm phong lưu và phóng khoáng như , cũng thật khiến rung động.

 

Gió biển thổi bay mái tóc xoăn dài, Lê Sơ Huyền đưa tay vén tóc tai, cố đè nén nhịp tim đang loạn nhịp. Cô : “Xe của tệ, đua một vòng ?”

 

Ánh hoàng hôn tắt dần, đại lộ ven biển của Bán Đảo, hai chiếc siêu xe gầm rú, lao nhanh dọc theo cung đường. Mặt biển dần chìm sắc xanh thẳm u tối. Gió biển thổi qua, hai bóng xe, một đen một tím, song song biến mất ở cuối con đường.

 

Chỉ còn những hàng cọ cao lớn lặng im hai bên.

 

Đường chân trời giấu tia hoàng hôn cuối cùng, sóng biển phập phồng vỗ đê biển. Ca nô bến tàu dừng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-nhu-chim-trang/chuong-37.html.]

 

Lê Sơ Huyền đang dùng trâm cài vấn mái tóc dài, khựng một chút, khó hiểu: “Ra biển?”

 

Lục Sầm dẫn đầu lên thuyền: “Ừm.”

 

Lê Sơ Huyền: “Không là ăn tối ?”

 

Lục Sầm chỉ bộ dụng cụ câu cá và bếp lò ca nô: “Câu gì thì ăn nấy.”

 

“Câu thì ?”

 

“Có một túi bánh mì.”

 

Lê Sơ Huyền: …

 

“Lục tổng,” Lê Sơ Huyền mỉm về phía , “Đi câu cá với là một chuyện khác.”

 

Trọng điểm tối nay là ăn cơm, cùng .

 

Cánh tay ôm lấy vòng eo thon của cô, dán vòng eo săn chắc của . Gió thổi bay mái tóc dài của cô, ngón tay lướt qua những sợi tóc, vén tai. Anh cúi , nhẹ giọng hỏi bên tai cô: “Vậy thế nào Lê tổng mới đồng ý biển cùng ?”

 

Tiếng sóng biển và giọng trầm thấp của đan xen, giống như tiếng đàn du dương.

 

Cô nhón chân, đáp bên tai : “Lục tổng nên hẹn , chứ là tiền trảm hậu tấu thế .”

 

Người đàn ông nhấc cổ tay lên liếc đồng hồ: “Năm phút nữa chúng mới xuất phát, bây giờ hẹn Lê tổng ?”

 

“Nếu từ chối thì ?”

 

Cánh tay ôm bên hông cô siết chặt , một tay ôm eo cô xuống ca nô.

 

Ca nô trong nước biển lắc lư mạnh, Lê Sơ Huyền theo bản năng ôm lấy cổ .

 

“Lục Sầm!”

 

“Lê tổng chỉ ăn một bữa tối thôi mà, sẽ cho em ăn no.”

 

Lê Sơ Huyền: ?

 

Không , đang đến kiểu “no” nào ?

 

Loading...