Tĩnh Nguyệt - Chương 14 - Nguyệt Ảnh Huyễn Tâm (hết)

Cập nhật lúc: 2025-10-02 02:56:08
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gã họ Sử bỗng hóa thành một nữ tử, hăng hái giả nam trang học.

phát hiện, nàng vẫn chẳng tài cán gì nổi trội, chỉ dậm chân trong bóng khác.

Bất mãn, nàng giả bộ để thế tử phủ Hầu phát hiện phận nữ nhi, gây ấn tượng, nhưng lạnh lùng gạt , nàng nên tự trọng.

Rốt cuộc nàng đành lê bước trở về quê, tìm mai mối mà gả chồng. Dù nhan sắc xinh , nàng vụng dại, việc gì cũng dở dang. Nhà chồng khinh ghét, cuối cùng ruồng bỏ.

Một nữ nhân ruồng bỏ, còn gì t.h.ả.m hại hơn? Nàng nhà chồng đuổi , nhà đẻ cần, cuối cùng thất thần trượt chân xuống sông mà chết.

Ảo cảnh tan vỡ, Sử thư sinh quỵ xuống, nấc nghẹn ngào, miệng vẫn lặp lặp mấy chữ “ cam lòng”.

Tư Nguyệt chỉ khép mắt, khẽ :

"Lòng ngươi d.a.o động. Chấp niệm tan ."

Tiếng đàn vang lên một khúc cầu siêu.

Ảo cảnh tan rã thành sương khói, chỉ còn bóng tối tịch liêu.

...

Từ Tĩnh vẫn sụp, thở hổn hển sàn gỗ.

Tư Nguyệt đưa tay chạm nhẹ trán , kiểm tra linh khí, cất giọng chút trách móc:

"Suýt chút nữa ngươi phá quấy mất ."

Từ Tĩnh đỏ mặt, lúng búng xin . Hoan Hỉ ở bên hậm hực dậm chân, đôi cánh rung rung như mắng thêm một trận.

...

Ngày tháng trở nên an tĩnh.

Tư Nguyệt ăn xong món cá hấp mà Từ Tĩnh dốc lòng nấu từ chiều, ôm bụng thỏa mãn ngả lưng ghế một cách trễ nải.

"Nghe bảo quân tử nhà bếp, mà tay nghề ngươi thế ."

"Cũng... cũng gì đặc biệt." Từ Tĩnh cúi đầu thu dọn, "trong ba em , Từ Phi ăn to lớn, thích việc bếp núc. Từ Huy sức khỏe , tâm trạng thất thường. Chỉ còn thôi."

Tư Nguyệt chống tay đỡ lấy trán, sắc mặt hồng hào hơn một chút, thầm nghĩ chắc thể cũng khá hơn nhiều.

Nàng chống một tay, thờ ơ nhấc tay còn . Một ngón thon dài chạm n.g.ự.c thiếu niên, rút thêm một luồng tơ vàng óng.

Hắn lập tức run khẽ, môi tái , tiếng thở gấp mà nén chặt.

Giọng bật chút van nài:

"Xin… đừng. Ta còn một việc quan trọng. Nếu mất mạng lúc , tất cả sẽ đổ xuống hư ."

Tư Nguyệt sững . Nàng đỏ mặt, vội rút tay về, khẽ ho khan để giấu vẻ bối rối.

Từ Tĩnh nàng, gương mặt nhợt nhạt nhưng khóe môi vẫn cong thành một nụ :

"Đợi khi xong việc… nàng lấy bao nhiêu linh khí cũng ."

Nàng im lặng, trong đầu thoáng rối bời.

Hình như, nàng như đinh đóng cột: quy tắc là mỗi rút linh khí đều là một nàng việc .

Chỉ là nàng thể quen thói, quên khuấy mất lời .

Đã bốn hẳn nàng còn nợ ba việc nữa.

A... vốn quen chủ nợ, giờ biến thành con nợ.

 

Ý nghĩ khiến nàng ôm đầu, nhăn nhó thật lâu. Mãi một lúc , nàng mới thở , đôi phần bất đắc dĩ:

"Thực ... mỗi rút linh khí, ngươi thể đưa một nguyện vọng. Vậy ngươi còn... ba nguyện vọng nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-nguyet/chuong-14-nguyet-anh-huyen-tam-het.html.]

Từ Tĩnh giật , gật đầu.

"Vậy... Nguyện vọng tiếp theo là gì?" Tư Nguyệt , phần nôn nóng.

Hắn trả lời thẳng, mà đưa mắt xa xăm.

Chén rót vẫn còn ấm nóng, bèn đặt nhẹ mặt nàng.

"A Nguyệt, nàng về Thủy yêu bao giờ ?"

Tư Nguyệt nghiêm mặt, lắc đầu.

 

"Nó từ đến, chẳng ai rõ. Ta chỉ trong trấn kể , bỗng một ngày, nó trở thành ái  của một vị quan lớn trong triều.

Lời đồn rằng con yêu nũng nịu như mật, dáng dấp tuyệt , nhưng điều - nó say mê ăn tim thiếu niên, thiếu nữ.

Em trai song sinh của , Từ Huy, một vị hôn thê. Con yêu hiểu để mắt tới nàng.

Một ngày, nó tấn công nàng . May mắn , nàng chạy thoát, nhưng cũng chỉ còn thoi thóp.

Từ Huy để bảo vệ nàng và ... cả gia đình , bức ép của quan lớn , dâng tim , nhưng đó uống một loại độc.

Con yêu nuốt trọn, liền thương nặng."

Từ Tĩnh hít một , nhắm mắt đầy đau đớn. Hắn dừng một lúc lâu, khó khăn thốt lời.

"Nó điên cuồng, dùng sức tàn lột da róc xương ... ngay mặt ."

Tư Nguyệt ngừng thở trong một thoáng.

 

"Sau khi ăn độc dược, nó dường như biến mất."

Giọng trầm xuống:

"Ta ... ôm đầu Từ Huy, thất thểu tìm cô nương để báo tin, nhưng nàng chỉ bình thản căn dặn vài câu, khép mắt lìa đời. Từ nàng , mới đến nàng, Tư Nguyệt… và tìm tới vì nỗi lo sợ vẫn dứt, rằng của cũng sẽ chịu kết cục ."

Hắn ngẩng lên, ánh mắt sáng lên kiên định:

"Nguyện vọng lớn nhất của , tiên là bảo hộ gia đình."

Tư Nguyệt như soi xét, giọng trở nên sắc lạnh:

"Nếu , ngươi hẳn cũng , yêu vật thật sự chết. "Hình" tiêu tan, thì niệm vẫn còn đó. Muốn diệt trừ, chỉ một cách là hóa giải chấp niệm của nó. Thủy yêu... chắc chắn sẽ trở ."

Hắn đáp bằng một cái gật trầm nặng, như chuẩn cho câu trả lời từ lâu.

 

Tư Nguyệt ôm đàn Huyền Không lòng.

Ngón tay gẩy nhẹ, âm thanh từ hư vô vang lên, ấm áp mà khoan hòa. Tiếng đàn như vòng tay vô hình bao bọc, dệt thành một chiếc lưới sáng.

"Thứ sẽ giúp bảo hộ gia đình ngươi một thời gian." Nàng đưa Hoan Hỉ mang theo, gửi đến Từ gia.

 

"Giờ ngươi định gì?" - nàng hỏi, tiếng mỏng như khẽ hòa làn gió đêm.

Từ Tĩnh cúi đầu, trầm ngâm:

"Ta đúng là còn việc … nhưng cơ hội đến."

Hương sen phảng phất trong gác nhỏ, xua tan khí nặng nề.

Chia sẻ link thoải mái không cần xin phép, nhưng vui lòng để lại đường link tới bài chia sẻ trong phần comment của truyện nha!

Loading...