Tình một đêm: Bị Tổng giám đốc Kỳ bắt đi kết hôn - Chương 70: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-20 06:56:06
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh trở về
Thẩm Thư Ngôn tỉnh dậy nữa, xung quanh tối đen như mực.
Cô phát hiện đang giường, nhưng rõ ràng giường ở nhà, mùi t.h.u.ố.c sát trùng khắp cho cô , cô đang ở bệnh viện.
Có một khoảnh khắc cô ngỡ tỉnh, rõ ràng cô nhớ khi ngủ đang ở đại sảnh truyền dịch.
Nhẹ nhàng cử động bàn tay trái, cô thể cảm nhận kim tay rút .
Bên tai truyền đến tiếng sột soạt, Kỳ Tư Uẩn đang gục bên giường lập tức tỉnh táo .
Trong bóng tối, rõ trạng thái hiện tại của Thẩm Thư Ngôn, nhất thời thể xác định liệu cô tỉnh , vội vàng bật đèn.
"Kỳ Tư Uẩn?" Thẩm Thư Ngôn cũng thấy động tĩnh, thăm dò một cách chắc chắn.
Cô cảm nhận sự hiện diện của , chỉ là là ảo giác của cô .
"Tỉnh ? Vẫn còn khó chịu ở ?" Giọng khàn khàn của Kỳ Tư Uẩn vang lên.
Thẩm Thư Ngôn theo phản xạ lắc đầu, đó mới chợt nhận Kỳ Tư Uẩn thấy, "Không khó chịu nữa."
"Nhắm mắt ." Vừa , Kỳ Tư Uẩn dậy.
"Ồ."
Xác nhận Thẩm Thư Ngôn nhắm mắt, Kỳ Tư Uẩn mới bật đèn.
Mặc dù chỉ là một chiếc đèn ngủ nhỏ ở đầu giường.
Thẩm Thư Ngôn lúc mới rõ đang ở , chính là phòng bệnh VIP của bệnh viện.
"Anh bế em qua đây ?" Giọng Thẩm Thư Ngôn vẫn khàn khàn.
Kỳ Tư Uẩn gật đầu, tay chạm lên trán Thẩm Thư Ngôn dò xét hai , "Ốm cho ?"
Thẩm Thư Ngôn im lặng một lát, mang theo cảm xúc , "Nói cho cũng ích gì ."
Kỳ Tư Uẩn nghĩ nhiều, cho rằng cô đang trách móc mấy ngày nay quá bận, quan tâm đến cô.
Quả thật mấy ngày nay vì sự việc đột xuất mà bận túi bụi, nghĩ thể về sớm nhất, chỉ thể nhắn tin cho cô khi ngủ.
rõ ràng chênh lệch múi giờ cho phép họ nhận phản hồi kịp thời từ cả hai bên.
"Là của ," Kỳ Tư Uẩn tiếp, "Bị ốm , dù ở nhà cũng tìm đến chăm sóc em, dì, , hoặc dì Trương đều ."
Rõ ràng đang lo lắng cho , nhưng Thẩm Thư Ngôn .
"Đừng nữa, em đau đầu." Thẩm Thư Ngôn lưng với .
Câu quả nhiên hiệu quả, lời lẩm bẩm của Kỳ Tư Uẩn dừng .
Thẩm Thư Ngôn thấy phản ứng của , chỉ thấy tiếng bước chân dần xa ở phía .
Mèo con Kute
Kỳ Tư Uẩn rời .
Thẩm Thư Ngôn thể diễn tả tâm trạng lúc , gặp , nhưng khi thật sự , lòng cô dâng lên vài phần hụt hẫng.
Thẩm Thư Ngôn ghét bản hiện tại, cô vùi mặt gối, vô lực thở một .
Vài phút , Kỳ Tư Uẩn , phía còn một bác sĩ mặc áo blouse trắng.
"Ngôn Ngôn, ngoài đau đầu em còn khó chịu ở nữa , bác sĩ đến đây." Kỳ Tư Uẩn nhẹ nhàng .
Cảnh tượng trực tiếp khiến hốc mắt Thẩm Thư Ngôn nóng lên.
Khi ốm yếu, con sẽ yếu đuối, khi quan tâm sẽ kìm mà rơi nước mắt, Thẩm Thư Ngôn cũng .
Kỳ Tư Uẩn giơ tay lau những giọt nước mắt sắp trào ở khóe mắt cô, mặt tràn đầy sự đau lòng và hối hận.
"Hửm? Nói với bác sĩ một chút ?"
Thẩm Thư Ngôn với bác sĩ về sự khó chịu của với giọng nghẹn ngào.
Đối diện với ánh mắt nghiêm túc của bác sĩ, mặt Thẩm Thư Ngôn hiện lên một tia ngượng ngùng, cô lớn thế mà ốm còn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-mot-dem-bi-tong-giam-doc-ky-bat-di-ket-hon/chuong-70.html.]
Bác sĩ giàu kinh nghiệm gặp nhiều bệnh nhân như cô, khi an ủi Thẩm Thư Ngôn liền rời .
"Đói , tối em còn ăn gì." Kỳ Tư Uẩn vén những sợi tóc lòa xòa của cô tai, vì sốt nên gò má cô vẫn còn ửng hồng.
Thẩm Thư Ngôn lắc đầu, cô chút khẩu vị nào, cũng cảm thấy đói.
"Ngủ thêm chút nữa, tỉnh dậy sẽ còn khó chịu nữa." Kỳ Tư Uẩn đưa tay kéo chăn lên đến cằm cô, cả cô quấn chặt.
Thẩm Thư Ngôn âm thầm chấp nhận những sự chăm sóc của .
Nhìn thấy quầng thâm mắt cùng với râu lún phún cằm, Thẩm Thư Ngôn cuối cùng cũng kìm sự quan tâm.
"Anh lên giường ngủ một lát ."
"Không , buồn ngủ . Em ngủ sẽ ngủ." Kỳ Tư Uẩn xuống chiếc ghế bên cạnh giường.
Thẩm Thư Ngôn tiếp tục khuyên , mà chọn cách nhắm mắt .
Trong căn phòng bệnh yên tĩnh chỉ thấy tiếng thở của hai , dần dần, thở của Thẩm Thư Ngôn trở nên đều đặn.
Kỳ Tư Uẩn lúc mới cẩn thận cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán cô.
Sau đó, thể cưỡng cơn buồn ngủ, chống cằm gục đầu ngủ gật bên giường, trông chật vật.
Ngày hôm , Thẩm Thư Ngôn mơ màng thấy tiếng thì thầm của hai .
Dần dần, ý thức trở , Thẩm Thư Ngôn mở mắt .
Đập mắt là Hạ Bội Nghi đang ôm một bó hoa về phía cô, Kỳ Tư Uẩn theo , tay xách một giỏ trái cây.
"Ồ, tỉnh , đến đúng lúc thật đấy." Hạ Bội Nghi đặt bó hoa trong tay lên chiếc bàn gần đó.
"Bội Nghi, đến đây?" So với hôm qua, giọng cô vẫn khá hơn, vẫn khàn.
Lúc , một ly nước ấm đưa đến môi Thẩm Thư Ngôn, "Uống chút nước ."
Thẩm Thư Ngôn ngoan ngoãn mở miệng ngậm ống hút, uống một hết gần hết ly.
Chờ cô buông ống hút , Kỳ Tư Uẩn đặt ly xuống khỏi phòng bệnh.
"Cậu còn . Hôm qua nhắn tin gọi điện cho mà ai máy, cứ tưởng bắt cóc , cuối cùng gọi cho Tư Thần mới ốm đấy."
Thẩm Thư Ngôn giải thích với vẻ hối , " xem điện thoại."
Hôm qua khó chịu quá nên cô bỏ qua luôn tiếng chuông điện thoại, đến bây giờ cô còn điện thoại của ở .
"Ốm gọi cho , Tư Thần một đến bệnh viện." Hạ Bội Nghi khỏi trách móc.
"Đồng nghiệp đưa đến bệnh viện. Chỉ truyền dịch thôi, cần trông."
Tiếp theo là Hạ Bội Nghi ngừng phổ cập kiến thức cho Thẩm Thư Ngôn về việc truyền dịch một nguy hiểm đến mức nào.
Thẩm Thư Ngôn chột lắng cô lải nhải, cho đến khi Kỳ Tư Uẩn mang bữa sáng trở về.
Anh bưng một bát cháo kê đến bên giường, Hạ Bội Nghi chủ động nhường ghế của .
Khi chiếc thìa đưa đến gần miệng Thẩm Thư Ngôn, cô mở miệng, mà đưa tay nhận lấy bát và thìa, " tự ăn ."
Chiếc thìa Kỳ Tư Uẩn rút , rõ ràng là ý từ chối, "Cô Hạ ngoài."
"À đúng đúng đúng, ngoài. Nếu thật sự ngại thì phòng khách , đợi ăn xong ."
Thẩm Thư Ngôn lời trêu chọc của Hạ Bội Nghi, nhưng cũng chỉ thể c.ắ.n răng từng chút một ăn cháo do Kỳ Tư Uẩn đút.
Sau khi ăn xong, Kỳ Tư Uẩn còn lau miệng cho cô, Thẩm Thư Ngôn đầu né tránh, giật lấy khăn giấy trong tay .
Cô từng khác chăm sóc đến mức bao giờ, đối diện với ánh mắt của Hạ Bội Nghi, Thẩm Thư Ngôn càng thêm hổ.
Đút cho Thẩm Thư Ngôn ăn xong, Kỳ Tư Uẩn mới bắt đầu ăn sáng.
Giữa chừng, trợ lý Cao ghé qua một chuyến, giao một chồng tài liệu rời .
Nhìn tình hình là Kỳ Tư Uẩn định việc ở đây .
Thẩm Thư Ngôn rời , nếu ở đây, cô thể với Hạ Bội Nghi những chuyện xảy mấy ngày nay.