Tình một đêm: Bị Tổng giám đốc Kỳ bắt đi kết hôn - Chương 115: --- Ghi lại một khoản
Cập nhật lúc: 2025-10-20 06:56:57
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả ngày hôm đó Thẩm Thư Ngôn đều ở lì trong khách sạn, đến tối mới gặp Hạ Bội Nghi.
Vì ngủ trưa nên cô bỏ lỡ bữa tối, Hạ Bội Nghi mang đồ ăn từ ngoài về cho họ.
Tuy là ngủ trưa, nhưng lúc tỉnh dậy hơn sáu giờ tối .
Cái cảm giác vô lực khi ngủ dậy khiến Thẩm Thư Ngôn chỉ ngủ tiếp, ngủ đến thiên hoang địa lão.
Khi tiếng gõ cửa vang lên, Thẩm Thư Ngôn đẩy nhẹ Kỳ Tư Uẩn bên cạnh, "Đi mở cửa ."
Kỳ Tư Uẩn gạt chiếc máy tính đùi , ngoan ngoãn mở cửa cho Hạ Bội Nghi.
"Chà! Người ngủ dậy ." Hạ Bội Nghi trêu chọc .
Thẩm Thư Ngôn ngáp hỏi, "Cậu xong việc ?"
"Gần xong ," Hạ Bội Nghi tiếp tục , "Mau dậy ăn cơm , lát nữa còn việc đợi đó."
Thẩm Thư Ngôn cả mềm nhũn như xương, từ từ bò dậy khỏi giường.
Thẩm Thư Ngôn vò vò mấy sợi tóc rối bời, phòng tắm rửa mặt cho tỉnh táo hơn.
Sau khi cô lưng , Hạ Bội Nghi mắt tinh ý liền phát hiện vết đỏ tươi gáy cô.
"Chậc chậc, thảo nào ngủ cả buổi chiều, xem tối qua kịch liệt nhỉ." Hạ Bội Nghi trêu chọc lắc đầu, ranh mãnh ghé sát Thẩm Thư Ngôn hỏi, "Tư Thần hài lòng với căn phòng tớ chọn ?"
Động tác rửa tay của Thẩm Thư Ngôn khựng , trong đầu hiện lên từng cảnh hoang đường của tối hôm qua.
là hoang đường, quá hoang đường .
Khiến cô bây giờ thể thẳng khung cửa sổ sát đất khổng lồ trong phòng khách.
"Cậu đừng nữa!" Thẩm Thư Ngôn đương nhiên nhớ rõ nguyên nhân dẫn đến chuyện đó là vì cái gì.
Để tránh Kỳ Tư Uẩn những lời "hổ lang" của Hạ Bội Nghi, Thẩm Thư Ngôn vội vàng ngăn cô .
Bước khỏi phòng ngủ, Kỳ Tư Uẩn bày biện xong bữa tối Hạ Bội Nghi mang về bàn ăn.
"Hai cứ ăn , tớ phiền nữa," Hạ Bội Nghi tạm biệt hai , khi còn quên nhắc nhở Thẩm Thư Ngôn, "Ngôn Ngôn nhớ lát nữa qua chỗ tớ tìm tớ nhé."
Thực câu là cho Tư Thần .
Tư Thần bây giờ còn là vẻ lạnh lùng cấm d.ụ.c trong ấn tượng của cô nữa, cô ám chỉ một chút, nếu cô bạn của cô thể sẽ giữ .
Dùng xong bữa tối, khi Thẩm Thư Ngôn rời , cô Kỳ Tư Uẩn giữ hôn một trận.
"Về sớm nhé." Kỳ Tư Uẩn nâng tay nhéo nhẹ má cô.
——
Khi Thẩm Thư Ngôn đến chỗ Hạ Bội Nghi, cô tình cờ thấy Hạ Bội Nghi đang đẩy Nguyễn Mục Thừa ngoài, xem là đang đuổi .
"Biết , nhất định sẽ ngủ sớm." Hạ Bội Nghi đẩy cam đoan.
Còn Nguyễn Mục Thừa thấy đến, lải nhải nữa, gật đầu chào Thẩm Thư Ngôn rời .
Thẩm Thư Ngôn căn phòng của Hạ Bội Nghi, trang trí rực rỡ, đặc biệt là bộ ga gối màu đỏ tươi giường.
Nhìn thế , màu đỏ cũng khá , hề quê mùa chút nào.
Hạ Bội Nghi tiễn Nguyễn Mục Thừa về xong, kéo Thẩm Thư Ngôn xuống ghế sofa, "Tối nay ngủ với tớ ?"
"Được thôi, hồi hộp ?" Thẩm Thư Ngôn .
Hạ Bội Nghi lắc đầu, "Sao ai cũng hỏi tớ hồi hộp , hiện tại tớ cảm giác gì, chỉ là ngủ cùng thôi."
"Tư Thần nhà chịu ?" Hạ Bội Nghi tiếp tục hỏi.
"Không ." Thẩm Thư Ngôn xua tay.
"Ồ, nhà là quyết định ." Hạ Bội Nghi trêu chọc .
Mèo con Kute
Với những lời trêu ghẹo của Hạ Bội Nghi, Thẩm Thư Ngôn quen .
Để tránh Kỳ Tư Uẩn đợi cô quá lâu, Thẩm Thư Ngôn lấy điện thoại báo cho tối nay cô sẽ ở chỗ Hạ Bội Nghi.
Kỳ: 【Chậc, định bỏ rơi 】
Kỳ: 【Ghi một khoản, trả 】
Thẩm Thư Ngôn bĩu môi tin nhắn của màn hình, đó cất điện thoại và trò chuyện với Hạ Bội Nghi.
Trò chuyện bao lâu, Hạ Bội Nghi vẫn thấy buồn ngủ, mà Thẩm Thư Ngôn ngủ cả buổi chiều tự nhiên cũng ý buồn ngủ.
ngày mai là ngày quan trọng, Thẩm Thư Ngôn giục Hạ Bội Nghi mau ngủ, đó cô cũng nhắm mắt để cố gắng ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-mot-dem-bi-tong-giam-doc-ky-bat-di-ket-hon/chuong-115-ghi-lai-mot-khoan.html.]
——
Sáng sớm hôm , chính xác hơn là vẫn còn tờ mờ sáng.
Thẩm Thư Ngôn chuông báo thức của Hạ Bội Nghi đ.á.n.h thức, còn đặt chuông thì ngủ say.
Trong căn phòng tối đen chỉ một vệt sáng từ màn hình điện thoại, Thẩm Thư Ngôn kịp thích nghi với ánh sáng chói mắt mà nhắm nghiền.
Sau một lúc thích nghi, cô mới mở mắt giờ.
Thời gian hiển thị màn hình điện thoại là bốn giờ.
Sớm quá, Thẩm Thư Ngôn đang do dự nên đ.á.n.h thức Hạ Bội Nghi thì cô tự tỉnh dậy.
"Buồn ngủ quá, tại cái gọi là giờ lành, thì tớ tổ chức đám cưới buổi tối." Hạ Bội Nghi buồn bực vùi đầu gối.
Về chuyện , Thẩm Thư Ngôn chỉ thể bày tỏ sự đồng cảm.
Theo Hạ Bội Nghi kể, cả hai gia đình đều tin những điều , đặc biệt chọn ngày lành tháng giờ lành cho hai .
Không lâu , chuyên viên trang điểm đến gõ cửa.
Hạ Bội Nghi ngái ngủ từ giường bò dậy mở cửa.
Một chốc như , Thẩm Thư Ngôn cũng mất hết buồn ngủ, "Tớ về đồ ."
Hạ Bội Nghi ngáp gật đầu.
——
Trở về phòng, Kỳ Tư Uẩn vẫn còn đang ngủ, Thẩm Thư Ngôn nhẹ nhàng tìm bộ quần áo sẽ mặc hôm nay.
Ôm quần áo đến cửa phòng ngủ, lưng cô truyền đến tiếng u ám của Kỳ Tư Uẩn, "Bà xã Kỳ về khi 'quậy' xong ."
Căn phòng vốn tĩnh lặng, đột nhiên tiếng , khiến Thẩm Thư Ngôn giật .
Cô vỗ n.g.ự.c với giọng nũng, "Anh em sợ c.h.ế.t khiếp đấy."
"Chột ?" Kỳ Tư Uẩn bật đèn ngủ nhỏ bên giường.
Bóng dáng hai hiện lên ánh đèn yếu ớt.
"Em gì mà chột chứ."
"Bỏ chồng đó."
Thẩm Thư Ngôn lẩm bẩm nhỏ, "Không ghi một khoản của em , gì mà chột chứ."
Kỳ Tư Uẩn khẽ một tiếng, ", bà xã Kỳ lý."
"Hừ, vốn dĩ là mà." Thẩm Thư Ngôn đường hoàng, ưỡn thẳng lưng.
Kỳ Tư Uẩn bóng dáng biến mất ở cửa phòng ngủ, bất lực cưng chiều lắc đầu.
Thời gian vẫn còn sớm, Thẩm Thư Ngôn một phòng ngủ khác tắm rửa, tự trang điểm nhẹ nhàng.
Kỳ Tư Uẩn dường như ngủ , trong phòng ngủ chút động tĩnh nào.
Thẩm Thư Ngôn thu dọn đồ đạc xong liền rời phòng tìm Hạ Bội Nghi.
"Wow, quá."
Hạ Bội Nghi thể đầu , cô với Thẩm Thư Ngôn qua gương, "Quá lời , từng thấy tớ thử trang điểm."
"Đã thấy vẫn kinh ngạc đến mức đó." Thẩm Thư Ngôn khỏi cảm thán.
Khi lớp trang điểm của Hạ Bội Nghi gần xong, ít thức dậy, nhao nhao đến chiêm ngưỡng cô dâu xinh .
Bộ váy cưới nặng nề chỉ thể khiến Hạ Bội Nghi ngoan ngoãn ở trong phòng.
Còn chút thời gian khi đón dâu, tự động bắt đầu chụp ảnh chung.
Thẩm Thư Ngôn từ lúc nào đến cửa, cô cảm thấy vai vỗ hai cái.
Quay đầu là Kỳ Tư Uẩn đang ngoài cửa.
"Lại đây ăn sáng ." Kỳ Tư Uẩn với cô.
Vừa nãy Hạ Bội Nghi ăn sáng cô vẫn khẩu vị, nên ăn.
Nghe nhắc đến, quả thật là đói , Thẩm Thư Ngôn nhanh chóng bước đến bên cạnh Kỳ Tư Uẩn.
Trong phòng khách , Thẩm Thư Ngôn ngoan ngoãn chấp nhận sự đút ăn của Kỳ Tư Uẩn.