mà bảo bà ở  vài hôm, bà sẽ  ở cả đời.
 
 mà tỏ lòng tiếp đãi đàng hoàng, bà  cho rằng   ý đồ .
 
Huống hồ, bà  tin chắc rằng ở với  là con trai bà thiệt thòi.
 
Vì , đuổi  , mắng  , bà cứ thế ở lì  luôn.
 
Có  chồng ở đây,  chẳng cần lấy cớ từ chối, bà  sẽ tự nghĩ cách gọi Lục Lệ Thành , sợ  và    mật.
 
Sau khi  chồng tới, Lục Lệ Thành khổ đủ đường.
 
Anh  cho rằng nấu ăn cho  là hạ , nên  chồng chỉ nấu phần cơm cho con trai.
 
Đồ ăn thì… do bà lớn tuổi, vị giác  còn .
 
Mặn đến mức khó nuốt.
 
Lục Lệ Thành mỗi  ăn là mặt mày như đưa đám.
 
Giặt đồ cũng thế.
 
Đen trắng lẫn lộn, nội y với tất vứt  chung.
 
 nhắc bao nhiêu  cũng vô ích.
 
Càng , bà càng cố tình  sửa, còn dạy ngược  :
 
“Biết gì mà ! Không  chủ nhà   tiết kiệm! Ở thành phố nước điện   trả ? Giặt chung tiết kiệm tiền chứ !”
 
Tuần nào cũng  cãi  đôi .
 
Đơn giản là   “tăng độ khó” cho Lục Lệ Thành.
 
Ai bảo  đây   là đứa con hiếu thảo “ dám  nặng với  một câu.”
 
Bây giờ thì  .
 
Con hiếu thảo đang sống dở c.h.ế.t dở.
 
Ngày xưa ở với bà,   bà  xoay như chong chóng.
 
Giờ thì  xoay  Lục Lệ Thành, tâm trạng đúng là sảng khoái khỏi bàn.
 
Từ khi  chồng đến, Lục Lệ Thành bắt đầu  ngoài "tìm việc".
 
Thấy con trai  chí tiến thủ,  chồng mừng rơn.
 
Tối đến, bà  khoe khoang với , hậm hực ném lời cay độc:
 
“Lâm Thanh Vi, đừng vênh váo quá sớm! Với bản lĩnh của con trai tao, nhất định nó sẽ kiếm bộn tiền. Đến lúc đó xem mày còn dám hống hách !”
 
Bà  đúng là mơ .
 
Chỉ tiếc, bà   rằng Lục Lệ Thành  ngoài tìm việc chỉ là cái cớ.
 
Anh  ngày ngày  lỳ ở quán cà phê đầu phố, thỉnh thoảng tạt qua KFC,  cả ngày rảnh rỗi   gì.
 
Lục Lệ Thành là dạng  giỏi đóng kịch, khéo nịnh bợ, bám  “cây to” là trèo ngay.
 
Chỉ  điều—   chịu khổ.
 
Kiếp  sự nghiệp phất lên cũng chẳng  vì tài giỏi, mà do  bợ đỡ, hùa theo sếp, luồn cúi nịnh hót.
 
Tính   còn thù dai.
 
Chỉ cần  cơ hội đổi đời, việc đầu tiên là đá , ôm “em gái mưa” mà hôn môi tình tứ.
 
Mẹ chồng   ,  thì chẳng buồn vạch trần.
 
Kết hôn thì dễ, ly hôn mới cần đợi đúng thời cơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-me-con-cam-dong-toi-ly-hon-tra-con-trai-cho-me-chong/5.html.]
 
Lục Lệ Thành  nghĩ .
 
Anh  cảm thấy ông trời quá bất công với .
 
Sao bạn bè thì cưới  thiên kim tiểu thư, còn    lấy đứa mồ côi như Lâm Thanh Vi?
 
Trước khi yêu ,    điều tra kỹ.
 
Lâm Thanh Vi  từng yêu ai, tính cách đơn thuần.
 
Quan trọng là  một ông   đại gia ở tỉnh thành.
 
Anh  nghĩ, yêu  thì kiểu gì cũng nắm  trong lòng bàn tay, mượn mối quan hệ từ   mà thăng tiến như diều gặp gió.
 
Không ngờ,   cứng đầu cổ hủ, cho rằng  bỏ vợ con là rác rưởi,   dây dưa.
 
Trong mắt  , đúng là ngu.
 
Đàn ông ai chả trăng hoa, coi trọng mấy chuyện đó  gì?
 
Cuối cùng khuyên   mở lời với bên nhà  thì     chọc phá.
 
Qua  vài , cơ hội trôi tuột  tay, đến lúc lên tỉnh thì công việc  mất.
 
Lục Lệ Thành  nhún nhường.
 
Thời buổi , phụ nữ ly hôn sống khó khăn, chỉ cần    buông tay, thì cứ ôm lấy  mà sống ký sinh.
 
Đợi đến khi  sinh con,  cả đời  cũng  thoát .
 
Kế hoạch  hảo.
 
Chỉ tiếc,    xuất hiện.
 
Đuổi  .
 
Làm   mệt đến phát điên, chỉ còn  trốn  quán cà phê "dưỡng sinh".
 
Trốn một tháng,  ngờ hôm đó  gặp  một đại lão.
 
Lục Lệ Thành quan sát kỹ, phát hiện mỗi ngày tầm 1 giờ chiều, ông  đều đến gọi một ly latte.
 
Anh   cạnh, lén lút xem xét.
 
Thường   trả tiền giùm, nịnh nọt xin ông dẫn dắt  ăn.
 
Đáng tiếc, ông   kiêu, mời bao nhiêu cũng từ chối.
 
Lục Lệ Thành rình nửa tháng, cuối cùng cũng bắt  cơ hội.
 
Thừa lúc đại lão  vệ sinh, lén giấu ví của ông , đợi ông   thì giả vờ trả .
 
Lấy tiếng “nhặt  của rơi  tham”, dựng lên hình tượng trung thực nghĩa khí, từ đó kết   với ông.
 
Lục Lệ Thành thầm nghĩ, ông trời cuối cùng cũng  bạc .
 
Vị đại lão  giỏi chơi cổ phiếu, dẫn   chơi cùng,  lỗ  nào.
 
Nửa tháng mà  mát ăn bát vàng – kiếm bốn ngàn.
 
Anh  còn  đầu tư tiếp, nhưng đại lão :
 
“Người cung cấp tin nội bộ  gạch tên . Vào nữa là lỗ đấy.”
 
Quả nhiên, hôm  cổ phiếu  cắm đầu cắm cổ.
 
Sau khi nếm  vị ngọt của kiếm tiền nhanh, Lục Lệ Thành  còn để mắt đến mấy công việc chân chính.
 
Vậy nên khi   giới thiệu một vị sếp nước ngoài tuyển ,   lắc đầu từ chối ngay  suy nghĩ.