còn  kịp mở miệng nói chuyện, đột nhiên Giang Hành nhào vào lòng , ôm  thật chặt: "Em thật sự  cần  nữa à? Vậy lời thề khi chúng  kết hôn tính là gì? Là thành ngữ à?"
"Hu hu, cục cưng, cục cưng, cục cưng..."
"Em mau nói với cô  em  muốn !"
: "..."
Chị   tin mở to mắt nhìn, mẹ nó, trà xanh chết tiệt ở   thế này?
Chị ấy  nhịn được  qua đánh  với Giang Hành.  nhìn tình hình hỗn loạn,  chịu được mà mở miệng: "Dừng tay, hai người dừng tay, đừng đánh nữa!"
Chị tức giận dừng lại. 
Giang Hành ngơ ngác ngây ngẩn cả .
Anh nhìn , lắp bắp: "Em... Em có thể nói chuyện à?"
Chị  phản ứng kịp, ngửa người   cười một phen, ác độc chế giễu : "Thậm chí  còn  biết em gái  có thể nói chuyện, đúng là  khiến em ấy chán ghét!"
Giang Hành sụp đổ, bảo quản gia ném chị  ,  đó lại dựng một tấm bảng khác ngoài cửa.
"Chu Dương, Khương Chiêu và chó  được  vào."
*
Chuyện  có thể nói chuyện nhưng  từng mở miệng khiến Giang Hành bị đả kích.
Quản gia ở bên cạnh  khẽ nói: "Đã lâu rồi cậu chủ  từng đau lòng như thế."
: "..."
Giang Hành rất tức giận, ngay cả đưa kẹo dâu cũng vô dụng. Anh ấm ức lại tức giận hỏi : "Tại  em lại giả câm, có phải em chê  nói nhiều ?"
: "..."
"Em nói , nếu  và chị em cùng rơi vào trong nước, em cứu ai trước?"
: "..."
"Nhỏ câm, em sẽ  lời chị ly hôn với  à?"
 lắc đầu, hôn nhân  phải trò đùa,  có thể nói ly là ly.
Giang Hành mím môi kìm chế, hừ lạnh nói: "Anh  tin, trừ khi em nói yêu  một trăm ."
: "..."
 nói  đừng quá đáng.
*
Sau khi dỗ dành Giang Hành xong,  lại  tìm chị.
Chị ấy vô cùng áy náy chuyện   chị ấy gả cho Giang Hành, nói cả đời này có lỗi với .
 khẽ ho: "Thật ... Giang Hành  ."
Chị: "Em  cần nói đỡ cho  , Tiểu Nghi, nhất ̣nh chị sẽ nghĩ cách cứu em thoát khỏi bể khổ!"
: "..."
   ngờ cách của chị lại  hợp lẽ thường như vậy.
Vì khiến  và Giang Hành ly hôn, chị ấy tìm đến bố mẹ Giang Hành, nói lúc trước  nên bỏ trốn, bây giờ bằng lòng cưới Giang Hành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-hoa/chuong-4.html.]
Sau khi Giang Hành biết chuyện, tức giận đến mức chửi ầm lên: "Cô  nói  thì , nói muốn ở với con thì ở với con! Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!"
"Con sẽ  để đống phân trâu như cô  vấy bẩn con!"
"Bố mẹ, nếu hai người đồng ý cuộc hôn nhân này thì con sẽ treo cổ! Để hai người  còn con nữa?"
"Con chỉ muốn nhỏ câm! Con chỉ cần nhỏ câm!"
"Đời này con chỉ cần một mình nhỏ câm!"
"Chị cô ấy là yêu quái, muốn chia rẽ con và nhỏ câm. Mẹ, mẹ giúp con mời đạo sĩ thu phục cô  !"
Mẹ Giang: "..."
Bố Giang: "..."
Cuối cùng, vấn cờ này vẫn là Giang Hành nói sẽ nhảy lầu uy hiếp mới chiến thắng được.
*
 cảm thấy cứ tiếp tục như vậy  phải là cách.
Vì thế  quyết ̣nh gọ chị và Giang Hành lại để bọn họ nói chuyện với .
 ai ngờ kế hoạch này  thực hiện được,  đã bị bắt cóc.
*
Trước mặt tối đen, bên tai chỉ còn tiếng chửi bậy liên tục.
"Có ai ? Có ai ?"
"Có thể cất tiếng !"
"Mé nó! Rốt cuộc ai bắt cóc ông, ông muốn cả nhà chúng mày phải chôn cùng!"
"Bla bla bla..."
: "..."
Đúng là  em tốt của Giang Hành.
"Im miệng!"
Đột nhiên đèn nhà kho sáng lên, bọn bắt cóc  nhịn được nữa quát với Chu Dương.
"Im thì im." Chu Dương bĩu môi, lúc nhìn thấy  lại ngẩn người: "Chị dâu,  chị cũng ở đây?"
 mấp máy môi: " cũng bị bắt cóc tới đây!"
Chu Dương nhìn  với vẻ cảm thông, an ủi nói: "Chị đừng sợ, nhất ̣nh  Giang sẽ đến cứu chúng !"
Bọn bắt cóc cười lạnh: "Đúng là Giang Hành sẽ đến, nhưng hôm nay   chỉ có thể đưa một người  thôi!"
"Tao phải khiến nó nếm thử cảm giác đau đớn khi mất người yêu!"