Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học - 588
Cập nhật lúc: 2025-03-08 16:52:26
Lượt xem: 14
Sắc mặt Đặng Đề cứng lại trong thoáng chốc, nhưng cô ta nhanh chóng lấy lại nụ cười, giọng điệu vẫn đầy nhẫn nhịn:
"Hôm nay tôi đến đây vẫn là muốn nói chuyện với Thi tiểu thư về chuyện ký hợp đồng. Nếu Thi tiểu thư đồng ý gia nhập Hoa Quý, toàn bộ công ty chúng tôi sẽ dành cho cô những tài nguyên tốt nhất.
Hơn nữa, chúng tôi sẽ không trích bất kỳ phần trăm nào từ thu nhập của cô, tất cả số tiền cô kiếm được đều thuộc về cô 100%.
Tất cả các điều khoản trong hợp đồng đều minh bạch, rõ ràng. Nếu Thi tiểu thư còn điều kiện gì khác, cô có thể đưa ra.
Hoặc, cô có thể cùng tôi đến trụ sở công ty một chuyến để bàn bạc cụ thể hơn?"
Nghe đến đây, Oanh Oanh nhướng mày, khóe môi cong lên một nụ cười nhạt:
"Các người..." Cô kéo dài giọng, rồi cười như không cười, "Sao tôi lại cảm thấy đây không giống như mời ký hợp đồng, mà giống như đang dụ tôi vào hố lửa vậy?"
Nụ cười trên mặt Đặng Đề cứng lại.
Nhưng chỉ trong giây lát, cô ta đã điều chỉnh lại vẻ mặt, tiếp tục giữ thái độ lịch sự:
"Thi tiểu thư hiểu lầm rồi. Tổng giám đốc công ty chúng tôi thực sự rất coi trọng cô, mới mong muốn mời cô gia nhập Hoa Quý."
Nói thì nói vậy, nhưng trong lòng cô ta lại khinh thường Oanh Oanh không ít.
Thật ngốc!
Theo ai không theo, lại đi theo cậu hai nhà họ Thẩm?
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Dù có được anh ta che chở thì sao? Anh ta có thể hào phóng với cô đến mức nào chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/588.html.]
Nhưng quan trọng nhất là—anh ta có mạng để hưởng thụ hay không?
So với cậu hai nhà họ Thẩm, theo Cổ thiếu rõ ràng là lựa chọn khôn ngoan hơn nhiều.
Bất kể là ai, chỉ cần từng ở bên Cổ thiếu, dù cuối cùng có bị bỏ rơi thì cũng sẽ nhận được không ít tiền và tài nguyên.
Nếu Oanh Oanh biết suy nghĩ, thì cô nên hiểu theo Cổ thiếu sẽ có lợi hơn rất nhiều!
Oanh Oanh không muốn phí lời với người phụ nữ này, cô mất kiên nhẫn, lạnh giọng nói:
"Tôi nói lần cuối, tôi không vào giới giải trí, càng không đến công ty Hoa Quý của các người. Đừng quấy rầy tôi nữa. Nếu còn có lần sau, cô sẽ không chỉ bị bầm dập trên mặt đâu."
Dứt lời, cô dứt khoát đóng sầm cửa. Trong lòng đã có chút khó chịu. Cô đến thủ đô là để nghỉ dưỡng, vậy mà hết lần này đến lần khác lại gặp phải kiểu người không biết điều như vậy.
Đứng bên ngoài, sắc mặt Đặng Đề dần trở nên tái mét. Cô ta nghiến răng, hung hăng khạc một tiếng, lầm bầm vài câu chửi rủa Oanh Oanh.
Dù tức giận nhưng cô ta vẫn không cam lòng rời đi ngay, tiếp tục đứng ngoài cửa một lúc lâu, suy tính xem nên làm gì tiếp theo. Nếu không thể dụ dỗ Oanh Oanh ký hợp đồng với Hoa Quý, Cổ thiếu chắc chắn sẽ không tha cho cô ta.
Cô ta đã tốn bao nhiêu công sức mới chen chân vào được thủ đô, cắn răng mua nhà, mỗi tháng trả góp hơn hai vạn, tuyệt đối không thể để mất công việc này.
Không được, cô ta nhất định phải nghĩ cách kéo Oanh Oanh đến Hoa Quý, cho dù có phải dùng biện pháp mạnh cũng không thể để cô ta thoát!
Nghĩ vậy, Đặng Đề lập tức đi báo cáo với Cổ Dã.
Khi nghe xong, Cổ Dã hơi nhíu mày.
Chẳng lẽ Oanh Oanh thực sự không muốn vào giới giải trí? Những người phụ nữ hắn từng gặp, có mấy ai cưỡng lại được sự cám dỗ này? Danh tiếng, tiền tài, quyền lực… vào giới giải trí có gì không tốt chứ? Đứng trên đỉnh vinh quang, sống một cuộc đời xa hoa hơn người, chẳng phải ai cũng mơ ước sao?