Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học - 4

Cập nhật lúc: 2025-02-17 07:03:58
Lượt xem: 181

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vâng, Đoan vương điện hạ!" Một thị vệ lệnh, nhanh chóng nhảy xuống ngựa, cẩn thận tiến về phía t.h.i t.h.ể lặng lẽ nền đất lạnh lẽo.

Oanh Oanh thấy, nàng rõ.

Đoan vương điện hạ ư?

Kinh thành ai Đoan vương điện hạ—một tôn quý, đáng thương.

Chàng là con của hoàng hậu, một ca ca là thái tử hết mực yêu thương. mệnh cách quá cô độc. Vừa chào đời, mang theo điềm dữ, khắc c.h.ế.t hoàng hậu cùng vị hoàng tử khi còn đăng vị. Quốc sư xem mệnh, rằng mệnh của là "một đời cô tịch, khắc cận, là hung tinh trong chốn hoàng gia". Hoàng đế đau lòng nhưng vẫn ban phong hiệu, đưa Đoan vương khi đó còn là một đứa trẻ mắc bệnh nặng đến biên thành xa xôi.

Tưởng rằng nơi biên tái lạnh lẽo sẽ chôn vùi , nhưng —Đoan vương lớn lên giữa gió sương của doanh trại biên cương, trở thành một chiến thần kiên cường, bất bại.

Chỉ mới mười sáu tuổi, lập chiến công, bách tính tôn xưng là chiến thần trẻ tuổi nhất Đại Hạ.

Thị vệ của kiểm tra t.h.i t.h.ể xong, bẩm báo: "Điện hạ, là một thiếu nữ chừng mười ba, mười bốn tuổi. Toàn chảy hết máu, vết thương chí mạng là một nhát cắt ở mạch m.á.u cổ tay. Người c.h.ế.t hẳn."

Chàng thanh niên cưỡi lưng ngựa, dáng thẳng tắp như tùng, đôi mắt sâu thẳm lướt qua t.h.i t.h.ể gầy gò, khô héo nền đất lạnh. Một lúc lâu , giọng trầm vang lên:

"Đi tìm một chiếc quan tài gỗ tử đàn."

Thị vệ nhận lệnh, nhanh chóng rời .

Mộng Vân Thường

Ý thức của Oanh Oanh như ngọn đèn dầu lay lắt gió, chập chờn sắp tắt. Nàng qua bao lâu, chỉ cảm nhận một đôi tay rắn rỏi bế nàng lên, từng bước về phía sườn đồi xa xăm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/4.html.]

Trong cơn mơ màng, bầu trời tối mịt, nàng trông thấy gương mặt nghiêng của —tuấn mỹ, hờ hững, nhưng như một vầng sáng cuối cùng trong cuộc đời u tối của nàng.

Đó là hình bóng sẽ khắc sâu trong đáy lòng nàng, dù trăm năm nghìn năm cũng thể phai mờ.

......

Nàng đặt một chiếc quan tài gỗ tử đàn thượng hạng. Mùi gỗ thanh nhã len lỏi trong ý thức đang dần tan biến của nàng.

"Cộp."

Nắp quan tài khép , che lấp ánh sáng cuối cùng mà nàng thể thấy.

Tiếng đất đá rơi xuống.

Tất cả trở về tĩnh lặng.

lạ , nàng chìm hư vô.

Nàng cảm nhận .

Không qua bao lâu, giữa màn đêm đen kịt, nàng vẫn còn ý thức. Ban đầu, nàng chỉ thể cảm nhận bóng tối mênh m.ô.n.g xung quanh. dần dần, nàng nhận sự luân chuyển của nhật nguyệt, ánh trăng bàng bạc rọi xuống phần mộ của nàng.

Nàng thấy cỏ xanh mơn mởn mọc lên nấm mồ.

Nàng nhận vẫn tồn tại.

Loading...