Lục Quý Hành ở bên cạnh đổi tã cho trai, huýt sáo với em trai, bớt thời gian liếc cô một cái, cạn lời : “Một bác sĩ như em, thể đừng hỏi vấn đề ngu như .”
Vưu Gia: “Em là bác sĩ khoa ngoại suốt ngày cầm d.a.o giải phẫu, cái gì cũng hiểu.”
Đang , em trai đột nhiên lên, Vưu Gia liền bế bé, xoa bóp mặt bé, xoa bóp tay, chọc nhẹ lên bụng, đó chọc lên miêng, chà đạp lung tung một hối, chính cô chọc ha ha , đại khái em trai tố chất thần kinh của dọa sợ, thế mà nữa, còn mở to hai mắt đen nhánh yên lặng cô, lẽ hiểu nổi thao tác của cô.
Vưu Gia dựa kỹ năng nuôi em bé thần kỳ thành công nuôi hai bé lớn đến ba tuổi.
Ba tuổi là tuổi tác thần kỳ, tục ngữ ba tuổi là bé lớn, tuy rằng lớn chỗ nào, nhưng thể thuyết minh đầy đủ ba tuổi là tuổi tác mà mỗi bắt đầu hiện tính cách giai đoạn đầu.
Một vài tính chất mang từ trong bụng càng rõ rệt hơn.
Đánh giá ban đầu của Vưu Gia về hai bé cực kỳ chính xác, một quỷ lãnh đạm và một quỷ ngạo kiều.
Đều thông minh.
Giống Lục Quý Hành chắc chắn quá ầm ĩ.
cô bỗng nhiên cảm thấy sai .
Thật sự sai cực kỳ.
A, vẫn tên của hai bé, trai tên là Lục Dao Chi, em trai tên Lục Dật Chi.
Nhìn một cái, tên văn nghệ, Vưu Gia là điểm Ngữ Văn kéo chân hàng năm, cô lôi kéo Lục Quý Hành lật từ điển 800 mới đặt tên, nghĩ con trai tính cách an tĩnh, cho nên thích hợp với cái tên văn nhã .
Xin , cô cảm thấy cô sai .
Bạn nhỏ Lục Dao Chi, đúng là bé lãnh đạm thật, thiện lương chính trực, nhưng bạn thể tưởng tượng một nhóc con ba tuổi mới vững bao lâu bướng bỉnh thích loại vận động như đánh quyền và võ ? Dù bây giờ một quyền của bé là thể đánh Vưu Gia nội thương, rõ ràng giá trị vũ lực xu hướng ngày càng nghịch thiên.
Còn bạn nhỏ Lục Dật Chi, trêu mèo chọc chó, im lặng tiếng động là thể cho cô một chiêu Càn Khôn Đại Na Di, cực mưu mô lươn lẹo, giống Lục Quý Hành chút nào, Lục Quý Hành mưu mô chỉ thể hiện ở tán gái, ít nhiều mang theo cảm giác phong hoa tuyết nguyệt đắn, Lục Dật Chi lươn lẹo 360 độ góc chết, quả thật là ác ma nhỏ, báo ba báo trai, còn tiến lùi, gặp rắc rối là nũng, còn ôm đùi ba kêu gào: “Dật Dật sai , đánh Dật Dật ! Dật Dật .” Thế nhưng chính bé to hơn bất cứ ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-89.html.]
Câu thường thấy nhất của Lục Quý Hành chính là: “Không ăn h.i.ế.p !”
Nếu Lục Dao Chi đánh Lục Quý Hành, Lục Dật Chi mưu mô bằng ba , cho nên cả hai đều sợ thì Vưu Gia cảm thấy địa vị trong nhà của tràn ngập nguy cơ .
dù Vưu Gia cũng sống khá gian khổ. Lục Dao Chi cực kỳ thông minh, Lục Dật Chi thông minh còn mưu mô, vì thế Lục Dật Chi lừa gạt Lục Dao Chi suốt ngày, đồng thời tiến hành chính sách lừa gạt hãm hại Vưu Gia. Vưu Gia luôn dẫm hố một cách khó hiểu.
Vì thế hằng ngày Vưu Gia luôn rầm rì lên án với Lục Quý Hành: “Anh xem con trai !”
Biết ngay lúc mang thai gian khổ như thì khẳng định sẽ khiến cô bớt lo.
Năm bọn họ ba tuổi, Vưu Gia chống tầng tầng lớp lớp bóng ma tâm lý để mang thai nữa, lúc thuận lợi ngoài ý , thể ăn thể uống thể ngủ, sinh tự nhiên, lúc sắp sinh, Vưu Gia ôm tay Lục Quý Hành, rối rắm hỏi: “Nếu vẫn là con trai, … Có sợ ?”
Lục Quý Hành : “Sợ cái gì, thể xử lý hết.”
Vưu Gia hừ hừ, cả nhà bắt nạt một thành thật là cô.
Có lẽ là trời cao đành lòng thấy cô đáng thương, Vưu Gia thuận lợi sinh một lợi sinh một bé gái.
Trắng trẻo mập mạp, sinh dễ thương, Vưu Gia xoa bóp tay bé, lập tức nước mắt tung hoành, cảm giác chua xót trời thấy còn thương.
Hai nhóc ghé mép giường của em gái, trai chọc mặt em, vui sướng : “Em gái!”
Em trai cảm thấy thể bại, cho nên nhéo tay em, vui sướng ha ha, giọng điệu giống mỗi chuẩn chuyện .
Vưu Gia bỗng nhiên nhớ đến một vấn đề cực kỳ nghiêm túc, cô đầu Lục Quý Hành: “A Quý, cảm thấy… Khả năng Mẫn Chi các trai… Có lớn ?”
— Mẫn Chi là tên em gái.
Lục Quý Hành hai nhóc con đang còn hưng phấn, thản nhiên : “Không .”
Oa!