Lần đầu tiên Lục đưa Lục Quý Hành đến nhà chơi, Vưu Gia sợ tới mức trốn lưng , năm đó Vưu Gia bốn tuổi, Lục Quý Hành bảy tuổi, cao hơn cô đại khái hai cái đầu, mặc một bộ đồ màu đen, mép quần treo mấy cái vòng bạc, chân giày phiên bản giới hạn, ở trong mắt Vưu Gia, ‘cao quý lãnh diễm’, tùy tiện đó cũng tràn ngập thở thiếu niên bất lương. Dường như nhận cô sợ , còn cố ý híp mắt với cô, thừa dịp chú ý, trộm động tác c.ắ.t c.ổ dọa cô, thấy Vưu Gia sợ tới mức càng lùi , nở nụ ác liệt, dáng vẻ đáng đánh đòn tới mức nào.
Lục Quý Hành cùng tuổi với Vưu Tĩnh Viễn, trai Vưu Gia, hai chơi , cho nên khi đó Vưu Gia thường xuyên gặp .
Vưu Gia sợ , cho nên trừ phi bố hoặc trai yêu cầu, nếu cô sẽ chủ động chuyện với , bởi vì tuổi còn nhỏ, cho nên hai căn bản giao thoa gì.
Vưu Gia là con nhà , từ nhỏ ngoan ngoãn, học tập , việc nề nếp, đoan đoan chính chính. Nghe lời bố , giáo viên và bạn bè yêu thích. Người mềm mại, là cô bé đáng yêu tiêu chuẩn.
Lục Quý Hành chính là đứa trẻ gây chuyện trong mắt bố , thích học tập, điển hình cho đứa trẻ luôn thích mấy thứ ‘mê mất cả ý chí’. Phản nghịch, theo con đường bình thường, lên cấp hai si mê âm nhạc, thường xuyên trốn học ngâm trong quán bar, theo một DJ để học DJ, hoặc là nhảy đường phố để giao lưu với .
Anh thích thứ tiết tấu mạnh, mỗi Vưu Gia qua khu phố cũ, cô thể thường xuyên thấy qua tấm kính thủy tinh vẽ loạn, cùng với một đám thanh thiếu niên nhảy đường phố, tóc ai nấy cũng năm bảy màu, như là sống ở thế giới kỳ quái, lúc nhảy, thật sự trai, thiên phú, trời sinh giỏi cảm nhận âm nhạc, học một là . Khi nhảy mang theo sức hấp dẫn khó thành lời, nhất là khi thi đấu, mặt tràn đầy hăng hái của tuổi trẻ.
thế giới cách Vưu Gia xa.
Thế giới của cô thi đua và xếp hạng nhét đầy, ngoài bốn tiếng học múa dân tộc cuối tuần , cuộc sống của cô gì khác ngoài học tập. Sở dĩ đăng ký lớp múa dân tộc cho cô cũng chỉ bởi vì như sẽ cộng thêm điểm khi thi trường cao đẳng.
Hai họ thật sự một thế giới.
Cô bao giờ ý định hiểu thế giới của .
Thấy là trốn xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-8.html.]
Sau đó một Lục Quý Hành chặn đường cô ở hành lang của KTV, năm đó cô mười sáu tuổi, bởi vì học sớm nên cô mới thi cao đẳng xong, cô theo trai ngoài chơi, cũng cùng. Vưu Gia hít thở khí, cũng theo, đó chặn cô ở một góc, nghiêng đầu cô: “Có bạn trai?”
Đại khái là ai gì đó với .
Không , chẳng qua là theo đuổi cô, nhưng cô đồng ý. Càng chuyện liên quan gì đến , nhưng cô luôn sợ , cũng sợ về mách , cho nên nhẹ nhàng lắc đầu, sợ hãi : “Không… Không .”
Anh gật đầu: “Em còn nhỏ, vội.” Anh thò tay túi, lấy một nắm kẹo cứng hỏi cô: “Em ăn ?”
Cô cẩn thận cầm lấy một cái, lột vỏ bỏ miệng, cũng ăn một cái, tiếp tục đề tài , : “Đi thôi!”
Hả… Cái gì… Có ý gì?
Vưu Gia suy nghĩ ba năm cũng nghĩ .
Khi đó cử đào tạo khép kín, một tháng mới thể gọi điện về nhà một , đôi khi gọi cho Vưu Tĩnh Viễn, chuyện với cô, lúc đó cô thật rõ với , cô điện thoại gì chứ! Cô tình nguyện nhận máy, ít , hai thường xuyên mấy câu kết thúc. Từ nhỏ Vưu Gia dạy lễ phép, tuy rằng mỗi cô đều tình nguyện nhưng nào cũng gọi Quý, từng từ chối nào.
Hai năm , cuối cùng cũng tiết kiệm đủ tiền để về nhà, lúc tụ hội, Vưu Tĩnh Viễn đưa cô cùng, đưa cô về nhà, ánh đèn cửa nhà cô hỏi cô: “Anh theo đuổi em lâu như , em suy xét thế nào ?”
Vưu Gia nhớ rõ khi đó tim đập nhanh, tâm động, mà là dọa , khắp đầu óc đều là hả???
Theo đuổi ai?
Suy xét cái gì?