Lục Quý Hành: “…”
Anh gõ đầu cô, thở dài : “Sớm muộn gì em cũng chọc Vưu Tĩnh Viễn tức chết.”
Vưu Gia từng gặp Chu Thiến, ấn tượng duy nhất về cô lẽ là lâu cô từng diễn vai hậu phi trong phim cổ trang, một vai diễn phản diện cực kỳ độc ác.
Cẩn thận nghĩ , hình như cô từng diễn nhân vật gì đắn cả, cũng tiếp nhiều thương vụ, tham gia chương trình tạp kỹ, cho nên qua đường hầu hết chỉ cô qua phim ảnh, thêm một vài lời đồn bịa đặt, danh tiếng mới là lạ.
Trước nay Vưu Gia bao giờ là cố chấp, đứa trẻ lớn lên trong tình yêu luôn sẽ nghĩ về khác, mặc dù thích cũng thể tôn trọng và thấu hiểu, huống chi là vợ mà trai cô cưới về, mặc dù cảm quan lúc mấy nhưng cô là yêu ai yêu cả đường , nên sẽ nghĩ về Chu Thiến.
Cho nên đầu tiên hai gặp mặt, trong lòng Vưu Gia ngoài tò mò thì còn gì khác nữa.
Diện mạo của Chu Thiến thuộc về loại dễ , bây giờ kỹ mới phát hiện mặt mày cô nhạt, biểu cảm Vưu Gia chỉ từng thấy ở hai loại , một là chủ trì trong chùa miếu, hai là mù.
Trong mắt cô như nhiều thứ, nhưng cũng giống như trống rỗng vật gì.
Hình dung như vẻ trừu tượng, nhưng Vưu Gia cảm thấy trong mắt Chu Thiếu thiếu cái linh động của bạn cùng lứa tuổi, nó nặng nề và yên tĩnh như già.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-77.html.]
Mẹ Vưu tìm hiểu từ Vưu Tĩnh Viễn, cô chỉ một , khi còn nhỏ điều kiện gia đình , ngành học ở đại học là Văn học, đó vì một vài nguyên nhân mà trở thành thực tập sinh, xuất chính quy, ký hợp đồng với Thiên Duy chỉ là trùng hợp, khi đó cần dùng tiền gấp, nợ ứng một trăm triệu tệ đến tận năm nay mới trả hết, nhiều năm như cũng kiếm về cho Thiên Duy mấy đồng, cuộc sống thật sự thanh bần.
Còn về lời đồn bao nuôi…
Có lẽ… Bao nuôi… Là do tên khốn ngốc nghếch Vưu Tĩnh Viễn !
Khi đó đại diện của Chu Thiến đẩy Chu Thiến đến bên Vưu Tĩnh Viễn, lẽ là còn ghi hận , rõ tâm tư của , như đứa trẻ con ấu trĩ liều mạng ôm chặt món đồ chơi lòng, nhưng lòng tự trọng quấy phá nên còn giẫm đạp một chút.
Chu Thiến lấy tiền của , chỉ trả món nợ thiếu lúc , cô thì sẽ , nhưng lúc nào cũng khách khí nơm nớp lo sợ, cô như khiến Vưu Tĩnh Viễn còn hứng thú, ở bên đến nửa năm là giơ cao đánh khẽ buông tha Chu Thiến, khi còn hỏi cô nâng đỡ , cô sống khá , cần.
Vưu Tĩnh Viễn thích lo chuyện khác, trái m.á.u lạnh, cô cần, đương nhiên hỏi .
Quan chừng 3-4 năm, bắt đầu từ đầu năm nay, bởi vì đầu tư nên hai gặp , cô gầy hơn nhiều, khí chất cũng lãnh đạm hơn, lúc ở lễ hội, cô trốn trong góc chuyên chú ăn uống, nam nữ diễn viên khác đều vội vàng chuyện đưa danh , còn cô thì lời nào, một đạo diễn nửa đùa nửa thật: “Cô gái khí chất , thích hợp diễn phim dân quốc.”
Khi đó ai cũng đạo diễn đang chuẩn một bộ phim dân quốc, những diễn viên khác đều chọn xong , chỉ còn thiếu diễn viên chính là mãi tìm thích hợp. Người thông minh là ẩn ý, nên thuận cột bò lên, dù rõ cũng thể cảm ơn, khách sáo rằng “Vậy nếu nhân vật thích hợp thì đạo diễn thể suy xét .”
Chu Thiến như , cô ngây ngốc như mới, câu nệ một hồi lâu chỉ cảm ơn. Giới giải trí cứ như , cơ hội nhiều nhưng tranh đoạt cũng nhiều, đôi khi bạn nắm chặt là chuyện dù chắc chắn cũng sẽ ném đá sông, huống chi chính cô tiếp, đương nhiên cũng giải quyết gì. Đạo diễn gì cả, đó tiếc hận với : “Người thanh cao, sợ là lâu dài .”
Vưu Tĩnh Viên thấy cô, hai cách hơn nửa cái hội trường, hỏi bên cạnh: “Người chuyện với đạo diễn Chung là nghệ sĩ của Thiên Duy ?” Khi đó cũng một vài lời đồn nhảm nhí, mấy năm nay Chu Thiến khá hơn chút nào, đôi khi hiểu Chu Thiến nghĩ gì, thời gian hai ở bên , mặc dù cô cần giúp gì nhưng nếu thể quan tâm thì đều quan tâm, một đám cáo già của Thiên Duy dựa tên tuổi của để vẽ chống lưng cho Chu Thiến, cũng mắt nhắm mắt mở, lẽ tài nguyên của cô kém đến mức , nhưng bây giờ thấy càng càng kém.