Thân hình béo múp sút nữa là đ.â.m Vưu Gia ngã sấp xuống.
Vưu Gia một tay đỡ thang, một tay đỡ kệ sách để giữa cân bằng, Đại Bạch nhảy lên bả vai cô, chột về cân nặng của , nó đè lên vai Vưu Gia, dẩu đ.í.t ngửi sách tay cô.
Vưu Gia: “…”
Cô cảm thấy, khả năng trong cơ thể Đại Bạch là linh hồn một con Husky.
Từ khi Đại Bạch nhào qua, Lục Quý Hành để ý đến, bây giờ mới thở phào nhẹ nhõm , khi cúi đầu một nữa, phát hiện bình luận đổi—
“Ai da, để đoán xem, đây là nào !”
“Đại Bạch của thể nhào qua nhiệt tình như thế, thể thấy tình cảm của nó dành cho chị dâu A Quý chính là chân ái.”
“Chị A Quý chính là thắng, mà xem, hàng phục trẻ hư plus, ôm ấp chân Nam Hoàng, mèo chó, cả thế giới!”
“Chó? Chó ở , nuôi chó á? bỏ lỡ cái gì ?”
“Chó? Bé cưng của ? Lai giữa Husky và chó lông vàng, trong chín chắn thần kinh!”
“Ha ha ha ha ha ha, cúi đầu, thấy, các cô chuyện cẩn thận một chút!”
“Nhìn dáng vẻ căng thẳng của kìa, còn tưởng rằng chị dâu A Quý Tiểu Tiểu Quý!”
…
Lục Quý Hành: “… Chờ một chút.”
Anh bỗng nhiên lên, qua ôm Vưu Gia thang xuống, nghiêng đầu hỏi cô: “Em quyển nào?”
Vưu Gia lập tức vui vẻ, giơ tay chỉ chỉ chút khách khí: “Sổ tay y học dự phòng, quyển tư liệu của trung tâm dị tật, còn báo y tế của tỉnh từ tháng chín đến tháng mười hai năm ngoái, cả mấy quyền tâm thần học nữa, lấy hết xuống giúp em nhé…. Bên , bên còn cái folder nữa, đúng, là cái .”
Khi Lục Quý Hành trở về, fans bắt đầu tự kiếm cái vui ở khung bình luận.
“ phát hiện, giọng của chị dâu A Quý ngọt!”
“ cá cược một tệ, chắc chắn chơi ngầu!”
“Một phen ôm xuống, đó dùng giọng điệu tổng giám đốc lạnh lùng , vất cả gì, gọi lấy giúp ?”
“Nói xong liền duỗi tay đến ngăn cao nhất của tủ sách, cực kỳ màu lấy quyển sách mà chị dâu A Quý kiễng chân cũng vớt đến .”
“Hoặc là sờ đầu chị dâu A Quý, yêu chiều, rõ ràng đắc ý c.h.ế.t còn mỏ hỗn một câu ‘chú lùn’.”
“Ha ha ha ha cái chứng minh cho đàn ông đều là đồ đểu!”
“Các cô… Đều là ma quỷ ?”
“Không , ma quỷ chính là , cô chỉ cần ngẫm dáng vẻ phong tao của công đực xòe đuôi, cô sẽ mới gì?”
“A, bé con lớn lên cưới vợ, lòng mommy phiền muộn!!”
Lục Quý Hành: “…” Anh xuống, chằm chằm khung bình luận, càng ngày càng cảm thấy nhận phát sóng trực tiếp là một sai lầm.
“A Tôn Vương của tới, yên lặng!”
“Suỵt~”
“Cẩn thận đại chiêu!”
“Lập tức hạ gục trường.”
“Nã pháo vũ trụ!”
“Mau, quỳ quỳ quỳ quỳ xuống, mau khô khẩu hiệu cùng —“
“Sớm sinh quý tử!!!”
“Ba năm ôm hai!!!”
“Anh đó ơi!”
“Eo thận , xoắn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-71.html.]
Lục Quý Hành: “…” Đều là trêu đùa cái gì!
Anh im lặng một lúc, cuối cùng cũng chữa trị thế giới quan rách nát: “Được , tạm biệt, thấy các cô nữa!”
“A, tắt sớm ạ?”
“Tay Nhĩ Khang, chạy chỗ nào?”
“Lớp phòng ngự của càng ngày càng yếu!”
“Đừng mà , ở mà.”
…
Một đám thấy quyết, cuối cùng bất chấp tất cả trêu đùa .
“╯^╰ vợ mèo béo ấm giường, càng ngày càng sa đọa”!
“Đừng cho là em sáng tạo sinh mệnh.”
“Anh là đồ đàn ông thối thấy sắc quên bạn.”
“╯^╰ đàn ông đều là đồ tồi!”
“Tổ chức thành đoàn thể trộm chị dâu A Quý, trộm một ba, quả thực tuyệt vời!”
“Oa, lý!”
“Hiệp thiên tử lấy lệnh chư hầu ? Vậy chị dâu A Quý quả thực là nhân vật trung tâm! cũng .”
…
Lục Quý Hành rốt cuộc thể chịu nữa, tắt phát sóng trực tiếp.
Vưu Gia còn nghiên cứu xong ca bệnh Lục Quý Hành khiêng về phòng ngủ, cô nắm lỗ tai lên án: “Đồng chí Lục Quý Hành, là đúng. Em dùng sự chuyên nghiệp của em cho , túng dục hại !”
Lục Quý Hành liếc cô một cái ném cô lên giường, một lời lột quần áo cô .
Vưu Gia kháng cự kết quả, cô cảm thấy thẹn chết: “Anh… Anh cần trắng như chứ?”
Thẳng… Đi thẳng chủ đề? K1ch thích như ?
Lục Quý Hành lật cô , thể nhịn nữa nên vỗ một cái lên m.ô.n.g cô.
Nếu Vưu Gia lông, chắc chắn bây giờ lông cô còn xù lên hơn cả Đại Bạch, nghĩ thầm Lục Quý Hành đúng là càng ngày càng biến thái.
…
A, chứng minh, tưởng tượng quá nhiều là .
Lục Quý Hành chỉ xem cô tắm rửa xong, xoa thuốc mở lên eo cô, thuận tiện ném một lọ thuốc cho cô: “Cỗ đó… Em bôi là để bôi giúp em?”
“Em… Em tự , em tự .”
“Em thấy?”
Vưu Gia: “…”
Hai ở bên nhiều năm, ngày hôm qua là đầu tiên Vưu Gia thương như .
Có lẽ cô hôm qua lúc ngủ còn trời trăng gì, Lục Quý Hành xem xét vết thương cho cô…
Nếu bây giờ cô sẽ đánh hơn nữa.
Trên đường về từ công ty, Lục Quý Hành thuận tiện tiệm thuốc.
Lúc xuống xe, Mạch còn cực kỳ chu đáo : “Đừng, tiện, mua gì để mua cho.”
Lục Quý Hành chỉ liếc một cái, thản nhiên : “Anh càng tiện.”
Anh Mạch lập tức một lời khó hết: “A, đàn ông kết hôn!”
“Vẫn hơn già mà lập gia đình nhiều.” Lục Quý Hành bổ đao: “Nếu em nhớ nhầm thì lớn hơn em chín tuổi.”
Anh Mạch: “Đm!”