Lúc , chồng Vưu Gia, Lục Quý Hành — quý bà Khương Yên đang vội vàng xếp đồ tủ lạnh trong phòng bếp, Vưu Gia gọi một tiếng: “Mẹ!” Sau đó thò gần xem: “Mẹ mang gì cho con ạ?”
Cô mở cửa tủ lạnh, “oa” một tiếng, đó “oa” thêm tiếng nữa, cuối cùng đùa: “Con cảm thấy lẽ thủ lạnh nhà con quá nhỏ.”
Quý bà Khương Yên nghiêm túc gật đầu: “Ừm, đúng là nhỏ, định hôm nào gửi tủ đông sang cho con.” Bà trái , giơ tay chỉ một phía: “Bên , để dựa tường, một cái tủ đông chỉnh.” Nói xong lắc đầu: “Phòng con trang hoàng , để nhiều quá. Nếu thế thì xem giúp hai đứa.” Bà tiến lên hai bước, ở cửa phòng bếp, phòng để đồ bên cạnh: “Hoặc là hủy phòng để đồ , đổi thành hầm chứa đá cũng , sửa phòng bên thư phòng thành phòng để đồ.”
Bà bên nghiêm túc quy hoạch cải tạo nhà cho cô, Vưu Gia bên thì yên lặng hỗn độn trong gió, cô ôm cổ quý bà Khương Yên, nũng : “Mẹ, con đùa đó, chỉ hai bọn con ở thì nào cần dùng đến hầm chứ đá, quá khoa trương.”
Cô tài sản hàng tỉ kế thừa, thể lãng phí tài nguyên xã hội như .
lúc Vưu đến, thấy Khương Yên bà lập tức vui vẻ. Tóm bà thông gia hàn huyên một hồi, mở tiết mục hằng ngày là khen lẫn , một : Vưu Gia nhà chúng phúc, gả cho gia đình . Một : A Quý mới phúc, cưới cô vợ .
Vưu Gia đều nổi da dà, hai còn chê chán ngấy, chỉ hận thể khen tận chân tơ kẽ tóc con đối phương một .
Trước giờ Khương Yên luôn thích Vưu Gia, diện mạo xinh , tính cách , ngoan ngoãn hiểu chuyện, quả thật giống như thiên sứ, ai cô con gái xinh xẻo dễ thương chứ, vốn dĩ bà nghĩ cái phúc , ngờ con trai cũng tranh đua, mang về cho bà một cô, thật là mỗi ngày mơ cũng tỉnh , chỉ cho cô thứ yêu thương, chăm sóc cho đủ.
Ba thành một gặp mặt nhiệt tình dào dạt, cuối cùng cũng dậy rời , Vưu Gia giữ , đành dậy lưu luyến rời tiễn .
Ngoài cửa, mấy bắt chuyện với , quý bà Khương Yên nắm tay Vưu Gia, với Vưu: “Con của Gia Gia và A Quý nhất định sẽ xinh .”
Mẹ Vưu phụ họa: “Còn ! Khó coi thì đúng là thiên lý.” Nói xong còn bụng Vưu Gia: “Vẫn định ?”
Thật gần nửa năm nay hai tránh thai gì cả, điều thời gian hai gặp nhiều lắm, cũng … Mấy .
Bị ba hỏi, Vưu Gia hổ đỏ mặt: “Cũng cố ý cần, … Xem duyên phận.”
Khương Yên và Vưu , giống như thấy cháu trai cháu giá trưởng thành kết hôn sinh con qua những lời của Vưu Gia, hai kích động vô cùng, tiếp tục bàn luận thêm mấy hiệp về vấn đề thiết kế phòng nhi đồng, cuối cùng mang theo nụ hài lòng di giá về nhà.
Vưu Gia tiễn , về giường, cảm thấy vẫn như cây tảo biển hỗn độn trong gió.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-64.html.]
Cô trở , ghé giường nhắn tin cho Lục Quý Hành: A Quý, em đến tuổi tác giục sinh con T﹏T thật sinh con cũng tệ, náo nhiệt, ở nhà, trong nhà quanh quẽ ╯^╰!
Tin nhắn đầy lên án đáp , chắc là đang đóng phim.
Vưu Gia bĩu môi, bận rộn hầy!
Cô và linh hồn lười nhác đấu tranh mười phút, cuối cùng giãy giụa tắm, hôm nay lăn lộn cả ngày, quá mệt mỏi, gần như tắm xong là lăn ngủ luôn.
ngủ an ổi, cô mơ liên miên, mộng thực điên đảo, lúc thì mơ thấy sinh con, lúc thì mơ biến thành trẻ con, lúc mơ cho con uống sữa, lúc mơ Lục Quý Hành cho cô uống sữa, ở trong mơ cô còn kháng nghị cái giả thiết kỳ quái , mơ mơ mang mang thấy tiếng “rắc rắc”, cửa phòng mở.
Vưu Gia lập tức tỉnh ngủ, mồ hôi lạnh ứa , phản ứng đầu tiên là trộm nhà .
Tuy rằng an ninh của tiểu khu , nhưng chuyện xác suất nhỏ vẫn khả năng xảy , hơn nữa nãy cô mơ giấc mơ liên tiếp, đang lúc trí tưởng tượng phong phú! Lập tức trong đầu cô vẽ cảnh phản kháng kịch liệt.
Đang lúc nội tâm giằng co, cô lắc lư điên cuồng giữa giả c.h.ế.t là phản kháng thì đèn phòng chợt sáng lên.
Lục Quý Hành cởi nút tay áo mở cửa phòng tắm, lúc cởi áo , tiện tay ném xuống giường, nâng bước qua tủ quần áo, trong lúc , còn thuận tay tháo dây lưng, đồng thời c ởi quần ném tủ đầu giường.
Lúc chỉ mặc một chiếc quần góc bẹt, khi xoay còn thản nhiên liếc qua Vưu Gia, mệt mỏi xoa bóp giữa mày, thuận miệng hỏi: “Đánh thức em ?”
Vưu Gia sự kinh hãi cùng hình ảnh cấm trẻ em đánh đòn trọng kích cùng lúc, cô tiếp tục cây hải tảo bay hỗn độn trong gió.
Qua một lúc lâu, cô mới nuốt nước miếng : “Anh thể nghiêm túc c ởi quần áo .”
Vừa cởi, thật giỏi.
Lục Quý Hành liếc cô một cái, vui vẻ bật , cô nhóc tỉnh ngủ nên mê sảng !
“Em mẫu cho xem, nghiêm túc c ởi quần áo là cởi thế nào?”