Khi đó Vưu Gia thường xuyên mở mở bài hát của , cô nghĩ nhất định sẽ một ngày, khi nhắc tới ca khúc phổ biến sẽ nhớ đến tên của . Sẽ nhiều quen , sẽ tỏa sáng vạn trượng.
Ngày —
Cuối cùng cũng đến .
…
Vưu Gia bừng tình vì tiếng chuông đồng hồ báo thức, cô ôm chăn giường, bên ngoài mưa to hơn buổi trưa, dự báo thời tiết mưa vẫn tiếp tục trong ba giờ nữa.
Cô gửi tin nhắn cho Lục Quý Hành: A Quý, nếu chó ở ngoài, em sẽ hồng hạnh xuất tường, cắm lên đầu một đống sừng, hừ! ╯^╰
Cô mặc áo blouse ngoài, chủ nhiệm Liêu đang chuyện với hộ sĩ và y tá trưởng, ông đầu với cô: “Lát nữa chú đến phòng khám ngoại trú, cháu ở bên , gì thì gọi điện thoại cho chú.”
Vưu Gia gật đầu: “Vâng ạ.”
Buổi chiều nhàn hơn buổi sáng, chị Chu ở phòng phẫu thuật, trong lúc đó gọi bác sĩ khoa thần kinh và tim mạch để hội chẩn. Bác sĩ bên hơn nửa, chỉ còn Vưu Gia và mấy thực tập sinh.
Cô khẩn trương, bệnh nhân giường 12 la hét đau mông, gọi cô đến vài , cô cũng đến kiểm tra, nhưng thật sự tìm chứng bệnh khả nghi gì. Hơn nữa mỗi cô hỏi vì bà đau, mỗi bà trả lời một vị trí đau khác . Bệnh nhân giường 12 bệnh nhân của chủ nhiệm Liêu, cô cũng rõ tình huống, chỉ thể trở xem bệnh án.
Nữ, 77 tuổi, góa chồng, một con gái một con trai. Làm phẫu thuật bắc cầu mạch vành(1) ba tuần.
(1) Bắc cầu động mạch vành là phương pháp phẫu thuật dùng để điều trị các trường hợp hẹp động mạch vành nặng một cách triệt để và hiệu quả nhất hiện nay, giúp tạo đường mới để m.á.u vòng qua vị trí động mạch tắc. Phương pháp giúp cải thiện lượng m.á.u cung cấp cho hoạt động của cơ tim và chấm dứt các triệu chứng đau ngực, những cơn đau thắt ngực.
Các chỉ tiêu sức khỏe đều bình thường, theo lý thuyết nên xuất viện , lẽ bác sĩ chịu trách nhiệm cho rằng cần ở theo dõi thêm mấy ngày nên mới ở tới giờ.
Lần thứ ba kiểm tra, dì ở giường bên cạnh đến bên lặng lẽ : “Ai nha, cô bé cần để ý bà ! Con trai con gái đến thăm nên bà cô đơn thôi, bà đau , đau kiểu gì ! Vừa xuống giường còn nhanh nhẹn đấy!”
Vưu Gia dám tự quyết định, cô bèn gọi điện thoại cho bác sĩ của bà để xin ý kiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-6.html.]
Lúc đó vẫn đang hội chẩn, xung quanh ồn ào, đối phương thấp giọng : “Không , cô cần lo lắng, lúc chuyện với con gái bà , để con gái mang giấy chứng minh tinh thần đến đây, nghi bà mắc bệnh Alzheimer giai đoạn đầu, nhưng nhà quan tâm bà , ai mang giấy đến cả, hôm thông báo xuất viện cũng đồng ý. Cô cần gì với bà cả, bà , bà gì cô cứ theo là , xong việc sẽ về ngay.”
Vưu Gia ‘’ một tiếng, thở phào : “Vâng việc tiếp ạ.”
Cuối cùng cô cũng một để thở, lấy di động xem, Lục Quý Hành trả lời tin nhắn của cô.
Có thể đang bận.
Gần đây bận lắm.
Trước Vưu Gia cảm thấy đủ bận, ngày nào cũng chạy xoay quanh, như đang thi chạy với thời gian. Có đôi khi đến giờ tan cũng bệnh đưa đến, thế là thể tăng ca.
Bây giờ còn bận hơn cô, thỉnh thoảng còn thời gian ngủ, chỉ thể chợp mắt chốc lát xe hoặc máy bay. Ngẫu nhiên gọi điện thoại cho cô cũng là lựa khe hở thời gian, hai câu tắt.
Hizz…
Vưu Gia thở dài.
Cô ghé bàn bệnh án, chuyện phiếm với y tá trực.
Lúc khó nhàn rỗi, thời gian như trộm .
Khoảng mười phút, đến gõ lên tập tài liệu của cô, cô liếc thấy mặc một màu đen, nghĩ bệnh tìm, vội thẳng , nhét tay túi áo, xoay hỏi: “Xin chào…”
Ngẩng đầu lên, cô lập tức c.h.ế.t lặng, cổ họng như bóp nghẹt, phát một tiếng nào.
Người mặt mặc một bộ đồ màu đen thoải mái, vành mũ kéo thấp, đeo khẩu trang màu đen, đôi mắt ẩn bóng của vành mũ, mang theo ý nhè nhẹ, cúi , nhỏ với cô: “Nghe vợ hồng hạnh xuất tường, đến xem xem cánh cô cứng . Gần đây khá lắm, hả?”
Vưu Gia lập tức , cô kéo đến góc cầu thang, thấp giọng hỏi: “Sao đến đây? Còn nghênh ngang như thế nữa? Có ?”
Anh gạt tóc cô , thấp giọng : “Nhớ em nên đến xem. Không cả.”