Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tình Đầu - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-03-31 04:41:47
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói nổi nữa.

 

Anh họ nhẹ một tiếng: “Hay là, hôm nay dừng ở đây nhé!”

 

“Đừng đừng đừng, đừng chạy mà!”

 

“Anh thẹn thùng cái gì!”

 

“Còn ném xe lửa lên !”

 

“Được , đùa nữa! Đừng chạy, vất vả lắm mới chờ phát sóng trực tiếp, nếu dám chạy em sẽ cho xem.”

 

“Anh cần cũng cần gì cả, chỉ cần lẳng lặng đó, em thể li3m màn hình cả ngày.”

 

Lục Quý Hành: “Ha.”

 

 

Trong đêm đen gió lớn , chính thích hợp g.i.ế.c cướp của.

 

Phòng cao nhất của khách sạn lớn ở thành phố Ân, Vưu Tĩnh Viễn xoa giữa mày, đang họp qua điện thoại, cái gọi là hướng đến chỗ cao, nhưng ở càng cao sẽ phát hiện bên cạnh mấy ai, việc nhiều, chỉ càng mệt mỏi.

 

Nói tiếng chính là: Một đống việc c.h.ế.t tiệt!

 

Người bằng mặt bằng lòng thì chính là nịnh nọt, nổi giận thì cả đám ai chịu thành thật.

 

Một đám cáo già dẫn theo một đám hồ ly, chỉ trò gây họa cho , còn đến hình dáng.

 

Anh dựa lưng sô pha, hai chân bắt chéo, cả tản khí tràng lạnh băng.

 

Trợ lý Văn Thanh ở bên cạnh run bần bật.

 

Con tổng giám đốc Vưu chỗ nào cũng , chỉ là tính cách … Quá… Quá nóng nảy.

 

Bỗng tiếng chuông cửa vang lên, thở dài nhẹ nhõm một , vội cúi cầu : “ mở cửa.”

 

Sau đó bước như banh thoát khỏi trung tâm gió lốc.

 

Người tới là một cô gái, nếu trợ lý nhận sai thì đây chính là nữ ba của đoàn phim [Thượng cổ chư thần khảo], hình như tên là Chu Thiến, suất diễn nhiều lắm, thường xuyên mặc đồ diễn ở một quan sát, ít , cảm giác tồn tại thấp.

 

Bây giờ cô đổi sang đồ bình thường, một chiếc váy hai dây dài đến đầu gốc, tóc dài khoác vai, dáng vẻ thành thuần quyến rũ hơn khi mặc đồ diễn vài phần.

 

Có thể minh tinh thì ít nhất là vẻ ngoài gì trở ngại, ngũ quan và dáng của Chu Thiến thể là suất sắc hơn mức bình thường, đại khái là tính cách vấn đề cho nên nổi tiếng cho lắm.

 

khom lưng, c ắn môi nhẹ giọng : “Xin hỏi, tổng giám đốc Vưu đây ?”

 

Đến, thêm một

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-39.html.]

Mà, trợ lý cũng sở thích phỏng đoán một cô gái.

 

Anh chỉ rũ mắt, hỏi một cách công thức: “Xin hỏi cô chuyện gì quan trọng ? Cơ thể tổng giám đốc Vưu lắm, tối nay gặp khách, xin .”

 

“… Vậy, nếu tiện thì ngày mai đến, phiền .” Giọng của cô mềm mềm yếu yếu, trái còn giống như thở dài nhẹ nhõm một .

 

Văn Thanh cảm thấy cô giống cô gái tâm tư , bèn dịu dọng : “ giúp cô hỏi chuyện, chờ một chút.”

 

“Cảm ơn.”

 

 

Vưu Tĩnh Viễn chút ấn tượng với Chu Thiến, cô là đồng nghiệp với Lục Quý Hành ở Thiên Duy, hot nhẹ một thời gian, nhưng về mảng marketing của Thiên Duy quả thật một lời khó hết, bọn họ khuyết điểm lớn trong việc quảng bá nghệ sĩ, quá mức chỉ cái lợi mắt, mai một ít hạt giống .

 

Chu Thiến khả năng, chỉ là thiếu một Boss giỏi, một con đường phù hợp.

 

“Đưa cô !”

 

 

Vưu Gia xuống lầu, bên một cửa hàng bánh ngọt, cô mua một phần bánh dâu tây, một phần bánh xanh phô mai, khi xách đồ ngoài, cô và một đàn ông lướt qua .

 

Lướt qua hai giây, hai đồng thời đầu .

 

“Cô Vưu!”

 

“Văn Thanh?”

 

Vưu Gia thầm hô to trong lòng: Không , xong , tránh !

 

Thấy Văn Thanh đồng nghĩa với việc Vưu Tĩnh Viễn đang ở cách đây xa.

 

Quả nhiên mặt mày Văn Thanh lập tức trở nên hớn hở: “Cô cũng ở đây ! Thật trùng hợp, tổng giám đốc Vưu đang ở ngoài . Cô cũng con mà, cố chấp, mới thương nhưng thế nào cũng chịu bệnh viện, cô mau xem một cái đi1”

 

Tuy rằng Vưu Gia thường xuyên xù lông với ông trai nhưng thương cô vẫn khẩn trương: “Sao thương?”

 

“Ai… Không, ngoài ý , cô một cái ! Tốt cũng xử lý miệng vết thương giúp một chút.” Văn Thanh thật sự nên giải thích với Vưu Gia thế nào.

 

Chiếc xe Lexus chói mắt của Vưu Tĩnh Viễn đỗ ở bên ngoài, mệt mỏi dựa ghế , đang nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

Khi Vưu Gia kéo cửa , nghiêng đầu cô, mở mắt thấy cô thì ngạc nhiên nhướng mày hỏi: “Sao chạy đến đây?”

 

Tầm mắt Vưu Gia dừng tay , thấy mấy vết thương ghê do vật sắc cứa , lẽ là thủy tinh hoặc lưỡi d.a.o gì đó, cô lập tức nhíu mày: “Sao thành thế !” Cô lấy cồn và tăm bông trong hộp rửa miệng vết thương cho , nhưng tiếc là ở đây gì để băng bó.

 

“Anh lên phòng cùng em , em lấy bông băng băng bó cho .”

 

Vưu Tĩnh Viễn rút tay , vẻ mặt như lãnh đạo răn dạy cấp : “Chuyện bé xé to cái gì! Em còn trả lời ! Sao chạy đến đây.”

 

“Ha!” Vưu Gia chọc miệng vết thương của : “Sao đáng ghét như ! Bị thương tìm bác sĩ ? Nhiễm trùng thì ! Chỉ cậy mạnh, cho rằng là tổng tài bá đạo !”

Loading...