Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tình Đầu - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-03-30 13:36:43
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Quý Hành , thật là mưu mô.

 

Lúc gặp Vưu Gia, thấy Vưu Tĩnh Viễn là ngoan ngoãn gọi một tiếng: “Anh.”

 

Khi đó Vưu Tĩnh Viễn sướng rơn .

 

Vừa bắt tay là trộm tính sổ lưng luôn, chịu thiệt chút nào.

 

 

Đã lâu Vưu Gia gặp trai , cô định nghĩa Vưu Tĩnh Viễn là một kẻ tự đại cuồng bạo, lúc đang học đại học, theo một đám bạn học học quản lý trong học viện gây dựng sự nghiệp, ban đầu bộ đáng thương lừa tiền tiêu vặt của cô đầu tư, tài chính đủ vòng vốn, bèn bán xe bán đồ, nghèo đến mức chỉ còn cái quần cộc, lúc đến trường thăm cô vẫn là cô mời căn cơm, thấy đáng thương, cô còn cho hai trăm đồng.

 

Ngay từ đầu bọn họ cũng chỉ cho trường học thuê thiết hoạt động văn nghệ, ví dụ như trường học tổ chức tiệc tối Tết Nguyên Đán, cần dùng đến đèn, nhạc cụ, màn chiếu, bọn họ cho thuê những cái đó, chịu trách nhiệm về thiết , ánh sáng, đủ việc hậu trường, ban đầu tính cũng thấy kiếm tồi, nhưng khi thật sự sẽ thấy nhiều vấn đề bất cập, thật sự đau đầu. Thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, đại khái chính là cảm giác . Sau đó dần lớn, cũng bắt đầu cái giá của ông chủ lớn.

 

Lúc Lục Quý Hành mới theo đuổi Vưu Gia, sự nghiệp của Vưu Tĩnh Viễn bắt đầu tiến triển, hộ chiếu cho Vưu Gia, để trợ lý đưa cô nước ngoài chơi, Vưu Gia mơ mơ màng màng lên xe, nửa sáng về, sân bay là thấy Lục Quý Hành, khi đó là mùa đông, cô từ bán cầu nam ấm áp trở về, thấy Lục Quý Hành đầy sương lạnh, cảm thấy cái lạnh tỉnh cả , cô sợ, lùi một bước mới nhỏ giọng kêu: “Anh Tiểu Quý!”

 

Lục Quý Hành mặt cô, che miệng ho nhẹ, cảm, sắc mặt tái nhợt vài phần, vẻ… Càng bi3n thái.

 

Khi lạnh mặt, đúng là đáng sợ.

 

Vưu Gia sợ hãi li3m môi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-34.html.]

Cuối cùng chỉ một câu: “Anh trai em việc, đến đón em về nhà.”

 

Vưu Gia nghi ngờ , gật đầu . Cuối cùng nhẹ thở , đó ngoan ngoãn cảm ơn: “Cảm ơn Tiểu Quý!”

 

Anh lãnh đạm ừ một tiếng, chỉ thế chứ gì khác. Vưu Gia hoảng hốt cảm thấy thời gian theo đuổi là chính cô tự suy đoán.

 

Anh xe của bạn, nửa đường thoải mái, về nhà một chuyến, hỏi cô đến nhà một lát .

 

Vưu Gia ngoan tới mức nào, gì cô cũng đồng ý, cuối cùng theo đến nhà , khi đó ở riêng, nhà gần công ty, thuận tiện .

 

Nhà tầng sáu, hai thang máy lên, suốt cả dọc đường, Vưu Gia nắm chặt tay, trong lòng thấp thỏm, cảm thấy như lắm, nhưng chỗ nào, trong tiềm thức cảm thấy tuy rằng Lục Quý Hành phù hợp với định nghĩa trẻ ngoan truyền thống, nhưng thật đắn— ừm, đó Vưu Gia thể thừa nhận nhầm— cho nên hiện tại Vưu Gia vẫn ngoan ngoãn lên nhà cùng .

 

Mở cửa phòng, trong nhà dư dép lê, cũng giày một Vưu Gia mới , đây đều là kế hoạch sẵn, Lục Quý Hành theo đuổi Vưu Gia chính là một quá trình hết kế hoạch đến kế hoạch khác nối tiếp đưa dép lê cho cô, còn thì chân trần phòng, cũng may phòng khách gần như trải thảm bộ, nếu Vưu Gia nhất định sẽ cảm giác tội , tuy rằng cô cũng tội từ .

 

Cô ngoan ngoãn ở phòng khách, ném cho cô một quyển tạp chí để cô tống cổ thời gian, còn thì ngủ.

 

Qua một lát, ngoài gọi cô, Vưu Gia lời qua, hỏi .

 

Anh cởi áo , để lộ hai miệng vết thương sâu dài lưng, : “Giúp một chút.”

 

Vưu Gia nhát gan, thấy bằng vải thấm m.á.u là cả tê dại, cô run lên, che miệng kinh ngạc : “Sao …”

 

Anh bình tĩnh như chuyện gì, giống như chỉ muỗi đốt, chỉ phía , ý bảo cô đến phòng ngủ: “Không , lúc luyện tập cẩn thận thương, em học y ? Giúp đổi thuốc nhé.”

Loading...