Buổi tối Vưu Gia gặp ác mộng, ngủ an , chốc chốc vô thức chui lòng .
Lục Quý Hành cô quấy tỉnh nhiều , thấy cô cau mày bất an, lăn qua lộn , bèn vỗ vai cô, thấp giọng dỗ dành.
Nhìn cô giãn mày ngủ tiếp.
Ngày hôm , mắt quầng thâm mờ mờ, Vưu Gia hỏi : “Tối qua ngủ ngon ạ?”
Lục Quý Hành yên lặng cô, đó đầu bước buồn đáp.
Vưu Gia ở phía kéo tóc, nhỉ!
Dì giúp việc chuẩn bữa sáng, vui vẻ chào hỏi ai: “Cuối cùng A Quý cũng về !”
“Vâng.” Anh đáp lời, sân phơi nắng, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ánh nắng sáng sớm xuyên qua tầng mây, chiếu xuống bờ mi , tạo bóng ma như rẻ quạt.
Vầng sáng đột nhiên biến thành màu đen, mở mắt , thấy Vưu Gia đang cúi , đôi mắt tròn xoay loạn, đánh giá một lượt, giống như thể thấy hoa nở .
Anh cong chân, ôm cô lên đùi , nghiêng đầu hỏi cô: “Nhìn gì đấy?”
Vưu Gia lắc đầu, kéo tóc buộc gọn , đó ôm lấy , cong mắt lấy lòng: “Có tối qua em quấy ?”
Anh ngoài nhưng : “Đừng nịnh nọt như , chờ lát nữa sẽ tính sổ với em.”
Vưu Gia ai một tiếng: “Sao thù dai như thế! Có thể vui sướng vợ chồng .”
Anh với vẻ mặt kỳ quái, lặp câu cô nữa: “Vui sướng… Làm vợ chồng.” Anh gật đầu, nhỏ giọng : “Biết .”
Vưu Gia bắt đầu mưu tính ý gì, bèn hừ một tiếng, trượt xuống khỏi đùi giúp dì bữa sáng.
“Không chuyện với nữa, quá đáng ghét.” Vưu Gia : “Bụng quá đen tối.”
Lục Quý Hành đặt tay xuống gáy, tiếp tục sô pha phơi nắng, khóe miệng vẫn luôn cong lên.
Anh ngủ .
Quá tài. Trước giờ chất lượng giấc ngủ của Vưu Gia luôn , tối nào cũng ấp ủ thật lâu mới ngủ , thấy bao lâu ngủ, cô cảm thấy quá khó tưởng tượng.
Cô xổm bên chân ngủ, lúc ngủ khuôn mặt ôn hòa hơn khi tỉnh, cảm giác thiếu niên, đặc biệt phúc hậu vô hại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-26.html.]
Vưu Gia hồi lâu cũng thấy tỉnh.
Có lẽ là công việc mệt mỏi, tối qua vội vàng trở về gặp cô, còn cô quấy ngủ , bây giờ thật sự quá mệt mỏi nên mới ngủ !
Vưu Gia mềm lòng, nỡ đánh thức , bèn dựa gần hơn, tựa đầu lên vai , cùng nhắm mắt nghỉ ngơi.
Lúc Lục Quý Hành tỉnh , Vưu Gia dựa cả lên n.g.ự.c .
Anh: “…”
Thật Vưu Gia dính , buổi tối ngủ luôn thích dán lấy , nghiêng cô cũng nghiêng dựa gần , vệ sinh, cô cũng rầm rì nửa ngày. Có đôi khi cô quấy quá, bèn kéo cô rèn luyện, luyện mệt , cô tự nhiên sẽ tránh .
bao lâu sẽ quên hết bám như cũ.
…
Lục Quý Hành cúi đầu cô một lát, đó bế cô phòng.
Anh bế cô lên, cô lập tức mơ màng tỉnh giấc, hỏi : “Nấu xong bữa sáng , ăn ?”
“Chờ lát nữa ăn, ăn cái khác .”
“Dạ?”
Anh , ôm cô phòng ngủ.
Chỉ một câu như , Vưu Gia lập tức hiểu , bắt đầu mặt đỏ tim đập nhanh, trêu chọc một câu là chống đỡ , tối qua ngủ an , cô còn nghĩ gần đây nhu cầu của ít ! Đại khái là thức đêm lâu, thận mệt, lăn lộn nhiều.
Sáng sớm vả mặt.
Vưu Gia khiêng , quá thể mài mòn sức lực của cô, đôi khi còn mang chút cố ý, Vưu Gia đá cắn, cuối cùng vẫn ăn sạch sẽ, ép hết chút thể lực cuối cùng.
Lúc rốt cuộc Lục Quý Hành mới sảng khoái cả thể xác lẫn tinh thần.
Vưu Gia héo.
Lục Quý Hành tâm trạng sẽ thích chiều cô, cô cái gì cũng .
Vưu Gia : “Em mát xa .” Phải xoa bóp mới thoải mái, cả nhức mỏi quá, sắp bò dậy .