Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tình Đầu - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-04-12 06:48:09
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đừng tiếp tục nữa, như sẽ cảm thấy buồn , thể nghiêm túc cho cô, Lục Quý Hành sẽ thích cô, cũng sẽ nghi ngờ ảnh vì những điều , quen ảnh từ nhỏ, mười mấy tuổi ở bên , yêu tới mức nào, cô thể tưởng tượng .”

Nói xong, Vưu Gia lập tức tắt máy.

Sau đó cô cảm thấy da mặt càng ngày càng dày.

“Anh yêu tới mức nào, cô thể tưởng tượng .”

Lời hình như ngốc nghếch…

Sau đó Vưu Gia chính chọc giận, ngốc như .

Khi Mạch và Lục Quý Hành đúng lúc cô cúp điện thoại, đang tự giận chính .

Anh Mạch trêu chọc cũng tính, Lục Quý Hành còn nhặt rồng bông ném lòng cô, chê cô: “Năm nay em thể nhà trẻ cùng Mẫn Chi.”

Vưu Gia bỗng nhiên đạp một cái.

Anh Mạch đến lấy giấy tờ, lấy xong liền về, khi còn cố ý với Vưu Gia: “Em Gia, bạo lực gia đình ! Đừng khách khí. Anh thấy ngứa đòn lắm.”

Vưu Gia chỉ : “Anh chạy nhanh , em thấy càng ngứa đòn hơn.”

Anh Mạch ngửa mặt lên trời to.

Người , Lục Quý Hành mới ôm mặt cô hỏi nhỏ: “Làm , hửm?”

Vưu Gia thuật trời kịch ngốc nghếch kinh điển của cho , đó nắm hai tai hỏi: “Vậy rốt cuộc yêu em ?”

Lục Quý Hành nặng nề một tiếng, đó lắc đầu.

Vưu Gia tức giận cắn cổ , hỏi: “Anh lặp nữa?” Cô quỳ gối lên đùi , tầm mắt ngang với mắt : “Yêu ?”

Ý mặt Lục Quý Hành càng sâu hơn, lắc đầu nữa, nhưng Vưu Gia ấn đầu cho lắc. Vẻ mặt cô rối rắm vô cùng.

Cuối cùng cúi đầu hôn nhẹ cô: “Yêu, yêu, nào yêu em hơn cả.”

“Anh yêu em nhiều tới mức nào, em cũng tưởng tượng .” Lục Quý Hành nhéo mặt cô, ôm cô đặt lên đùi , : “Em em xem, một đống tuổi còn ấu trĩ như .”

Vưu Gia đột nhiên cảm thấy nhộn nhạo, cô chọc mặt : “Sao đột nhiên lời dễ hả!”

Lục Quý Hành ngửa đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-117.html.]

Đồ ngốc!

Hôm nay Mẫn Chi đến nhà bà ngoại, Dao Chi thầy dạy nhảy đón , dạo Dật Chi đang học cờ vây, cho nên bây giờ chỉ Vưu Gia và Lục Quý Hành ở nhà.

Thế giới hai , Lục Quý Hành cầm chìa khóa xe : “Đi thôi, đưa em ngoài chơi.”

Đại Bạch chui từ chỗ nào, nó lười nhác meo một tiếng, tuổi của nó ngày càng lớn là càng thích vận động, Vưu Gia việc gì sẽ xoa nó, đối xử với nó dịu dàng hơn nhiều.

Lúc Vưu Gia bế Đại Bạch lên, hỏi nó: “Mày cũng cùng ?”

Đại Bạch lười nhác meo một tiếng.

“Được , mang mày theo.”

Lục Quý Hành: “…”

thế giới hai thêm một bóng đèn hình mèo, Vưu Gia cực kỳ thích Đại Bạch, sờ đầu gãi cằm vuốt lông, để nó đường, cũng ôm nó, bản Đại Bạch động, cho nên nó vui khi đối xử như . Mèo béo đặc biệt đáng chú ý, đến cũng hấp dẫn ánh mắt của .

Vưu Gia như khen con cuồng mà, gặp tò mò đến gần là lập tức ưỡn n.g.ự.c kể về truyền kỳ đời mèo nhấp nhô của Đại Bạch cho họ .

Lục Quý Hành gõ đầu cô: “Trải nghiệm truyền kỳ nhất của nó là một con sen đáng tin như em, nó thể vui vẻ sống đến bây giờ đều do tâm thái , nếu em chọc tức c.h.ế.t từ lâu .”

Nhớ lịch sử đen năm đó khi mới ôm Đại Bạch về, cô trộm uống sữa chua vu hãm cho nó, thể nhạo cô cả đời.

Vưu Gia phục: “Em đối xử với Đại Bạch ạ? Em đối xử với nó như với mà.”

Lục Quý Hành: “…” So sánh kiểu gì .

Hai đến nhà hàng nhưng nhân viên phục vụ ngăn thể mang thú cưng , Vưu Gia liền hưng phấn kéo đến quán ăn khuya chuyên hải sản, cô cảm thán đồ ăn ngoài phần lớn vệ sinh, với nhân viên phục vụ: “Cái , cái , cái nữa, con cua bên , thêm hai phần tôm, một phần mực muối tiêu.”

Sau đó đầu nghiêm trang với Lục Quý Hành: “Thỉnh thoảng ăn một chút cũng , cơ thể hành nhiều trái càng rắn chắc hơn.”

Nhìn mà xem, giống lời bác sĩ ?

Nơi ăn cơm nhiều , tuy rằng hai cẩn thận nhưng vì gần đây chương trình giải trí phát sóng, độ chú ý tăng cao, cho nên mới mới xuống phát hiện, bàn bên nóng lòng thử lâu, cuối cùng cũng lấy hết can đảm hỏi Vưu Gia: “Con gái của thích bạn, thể mời bạn chụp ảnh chung với con bé ?”

Vưu Gia ôm mèo, cô hỏi, Lục Quý Hành, cô hiểu rõ tình huống, bèn chỉ xác nhận : “Cùng ?”

Đối phương khẩn thiết cô: “Có thể chứ?”

Vưu Gia ngây ngốc gật : “Được chứ!”

Loading...