Tập thứ ba là cảnh dã ngoại, ngủ trong lều, buổi tối đốt lửa trại, lúc với dẫn chương trình lấy nội dung tập trêu chọc Lục Quý Hành. Tập thể là thú vị, thật cũng gì, nhưng fans bình luận quá hài hước, cắt riêng buồn vô cùng.
Vốn dĩ Mẫn Chi chỉ một câu, kết quả chính fans tự bung lụa, trêu chọc Lục Quý Hành là lệ thường, cái gì thấy vui thì cái đó, cả đám xu thế phát triển thành tác giả truyện .
Khi đó Vưu Gia đang ở bên cạnh, Mẫn Chi cảm nhẹ, giọng của bé khàn cho nên Vưu Gia cho bé uống thuốc, Mẫn Chi thích đồ đắng, uống, nhưng tính cách của bé thích , lúc nào cũng chậm rì rì, từ chối cũng uyển chuyển.
Mẹ : “Mẫn Chi đến uống thuốc nào.”
Mẫn Chi iu qua, thuốc mím môi ngẩng đầu , đột nhiên bé lộ lên để lộ hàm răng chỉnh tề, khóe môi cong cong: “Mẹ ơi, hôm nay xinh quá ~”
Miệng ngọt, Vưu Gia sờ đầu bé, từ ái với bé: “Không cần sang chuyện khác, ngoan.”
Biết con bằng , Vưu Gia quá hiểu bé.
Nhóc con ngoan vô cùng, thỉnh thoảng chơi cũng lộ rõ đến mức ngoài khác một cái là nhận ngay.
Thật là ngây ngốc đến đáng yêu, mỗi Vưu Gia thấy con gái là lòng mềm mại rối tinh rối mù. thuốc thì vẫn uống.
Mẫn Chi che mặt trộm, bé nũng : “Mẹ ơi thuốc đắng lắm, Mẫn Chi thích.”
“Uống thuốc thì Mẫn Chi sẽ bệnh nữa, ngoan.” Vưu Gia ôm Mẫn Chi lòng, xoa bóp khuôn mặt nhỏ của bé: “Được ?”
Mẫn Chi đầu ghé lòng cả, nũng gọi: “Anh ơi ~”
Dao Chi ôm bé lòng qua xuống bên cạnh Thượng Quan Vinh, bé vỗ về đầu Mẫn Chi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-dau-zawh/chuong-106.html.]
Bởi vì tập hưởng ứng cho nên tập vẫn mời Thượng Quan Vinh đến, cô quá thích chuyện, chỉ thường mỉm khác , thỉnh thoảng nhắc đến thì cô mới vài câu, phần lớn đều trả lời ngắn gọn, cho cảm giác cô lạnh lùng khó gần, trong giới đều nên cũng trách móc nhiều.
Dật Chi qua dỗ Mẫn Chi. Cậu bé là tính cách quái lạ, chỉ duy nhất với em gái là kiên nhẫn tới mức khiến khác kinh ngạc.
Vất vả lắm Mẫn Chi mới chịu uống thuốc, bé chép miệng, đắng đến mức bé nhăn hết cả mặt. Thượng Quan Vinh đưa cho bé một quả mơ, Mẫn Chi ngậm trong miệng, tủi ghé lòng trai, dáng vẻ đáng yêu xoa đầu bé.
Bên vẫn còn ầm ĩ, dẫn chương trình đang lừa Lục Quý Hành , hỏi: “Thầy Lục xem bình luận của fans ? Anh thấy thế nào?”
Lục Quý Hành khẽ: “Có, xem , cảm thấy cần sáng tỏ một chút, cái dạy Mẫn Chi.” Tuy rằng tương đối thích và Vưu Gia gian riêng tư, nhưng đành lòng dạy hư Mẫn Chi, tám phần là nhóc quỷ Tư Tư dạy bé, cô nhóc nhà Vưu Tĩnh Viễn giỏi thật sự, kế thừa tính cách mềm mại dịu dàng của , trái việc khá đanh đá, đầu óc nhanh nhạy lạ thường, cũng giống ai.
Cả bụng đầy ý tưởng, chuyện như lớn, rõ ràng Vưu Tĩnh Viễn và Chu Thiến đều dạy cô bé, cô bé học ở .
Người dẫn chương trình ha ha: “Có thể thầy Lục và bà xã ân ái.” Anh dẫn trương chình lâu , chứng kiến quá nhiều cặp vợ chồng bằng mặt bằng lòng trong giới giải trí, phần lớn đều diễn ân ái mật màn ảnh, nhưng phía thì bình đạm như nước khác gì xa lạ, nhiều hơn là vì quan hệ lợi ích, đôi bên cùng lợi, hôn nhân như là một loại hợp tác thương nghiệp, đôi khi kỹ thuật diễn vô cùng , như thật sự yêu thương , nhưng ít nhiều cũng mang theo ít cố tình, cho nên hổ, càng quá mức cũng mặt ngoài ân ái mẫu mực, thật lưng ai chơi theo ý nấy.
Nhìn thấy nhiều cho nên cảm thấy tình yêu cũng chỉ đến thế, nhiều ràng buộc về lợi ích.
Lục Quý Hành và Vưu Gia giống , là Vưu Gia là cô gái sống trong nhung lụa, từng gặp sóng to gió lớn gì, tính cách đơn thuần, khác coi Lục Quý Hành như thần, cần ngước , nhưng thái độ của Vưu Gia dành cho Lục Quý Hành là bình đẳng, thỉnh thoảng còn dỗi . Có đôi khi còn chê chăm sóc , chê ném đồ vật lung tung.
Lục Quý Hành cũng bao giờ khách khí với Vưu Gia, chê cô, trêu đùa cô, thỉnh thoảng còn chọc Vưu Gia tức giận dậm chân, nhưng mỗi một chi tiết giữa hai đều là yêu và ấm áp.
Lục Quý Hành hiểu rõ Vưu Gia, từng sở thích của cô, ăn cơm sẽ lấy món cô thích và thích cho cô, cũng cố tình , mà nó tự nhiên như là thói quen khắc sâu m.á.u thịt.
Tuy rằng Vưu Gia thích dỗi nhưng thật trong lòng quan tâm đ ến , cô sẵn lòng gì đó cho , cho dù chỉ là xoa vai cho đỡ mỏi. Mặc dù cô xoa dỗi , nhưng ngoài thấy vẫn hâm mộ.
Loại ấm áp bình đạm động lòng.