Tính đạm như cúc - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-10-14 23:18:15
Lượt xem: 23
Nghe vậy, ta im lặng.
Phủ Văn Xương chỉ có duy nhất một nữ nhi.
Nếu Kiều Nương có thể sinh con thuận lợi, ắt hẳn Cố Cẩn Ngạn sẽ vô cùng vui mừng. Tuy ta ghét hắn, nhưng không đến mức ghét con cái của hắn, lúc này chỉ nhàn nhạt nói: "Vậy sao ngươi không báo cho Hầu gia sớm hơn?"
Kiều Nương nghe vậy, lại lộ ra vẻ mặt buồn rầu: "Thiếp không có nhiều bạn bè trong phủ này, nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể nói cho phu nhân trước thôi!"
"Trước đây, vì muốn da dẻ mịn màng, mụ mụ từng bắt chúng ta uống không ít thuốc hàn, cũng không biết thai này có giữ được hay không..."
Đây quả là một chuyện khó khăn.
Thấy ta nhẹ gật đầu, nữ tữ nheo mắt tinh tế nhìn vẻ mặt ta: "Nói ra cũng đúng, phu nhân đã vất vả vì Hầu phủ hơn mười năm mà không có con của mình, ôi, thật đáng tiếc..."
Hoá ra là đến khoe khoang với ta đây mà.
Ta ngoáy móng tay, vẻ mặt lạnh nhạt: "Không sao, khi nào ngươi sinh con, nó cũng chỉ có thể gọi ta là mẫu thân."
"..."
Ta đã đi xa cả mười dặm mà vẫn nghe thấy Kiều Nương ở phía sau dậm chân mắng chửi.
Nhưng nàng ta không biết, ta đã nuôi giúp Cố Cẩn Ngạn một Thành Nguyệt, sao có thể nuôi giúp hắn thêm đứa con nữa?
Hừ, đừng hòng mơ tưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-dam-nhu-cuc/chuong-12.html.]
Mùa thu đã đến một cách lặng lẽ.
Thái hậu truyền lệnh, cho các phi tần, hoàng tử cùng đi lễ Phật tại chùa Hồng Ân. Đồng thời, bà cũng ra lệnh cho các phu nhân công hầu và nữ quyến đi theo.
Cố Cẩn Ngạn không thể chịu nổi hai thiếp thân làm ầm ĩ, đành phải đưa cả hai theo.
Xe đi nửa ngày, đã đến ngoại ô.
Dưới ánh bình minh rực rỡ, mái ngói lưu ly của ngôi chùa lấp lánh ánh vàng, hương thơm trầm hương thoang thoảng, thấm vào ruột gan. Dưới những bậc thang đá đan xen, một hàng xe ngựa hoàng gia trang nghiêm và lộng lẫy đang dừng lại.
Trong tông miếu, thứ bậc cũng rõ ràng.
Dưới sự dẫn dắt của các nhà sư, mọi người lần lượt vào điện Phật nghe kinh.
Thái hậu và các phi tần ngồi trên chiếu trên, các hoàng tử ngồi trên chiếu dưới. Nhìn mọi người xôn xao, chỉ nhìn chằm chằm vào những nữ nhân trẻ ở chiếu dưới, tôi hiểu ra ngay.
Lễ Phật chỉ là cái cớ, chỉ đơn giản là vì các hoàng tử đã đến tuổi lập gia đình, mượn cớ đến chốn linh thiêng để họ gặp gỡ nữ nhi nhà công hầu.
Ta đang quỳ ngoan ngoãn, bỗng nhiên cảm thấy lưng mình nóng rát.
Ngẩng đầu lên, ta thấy một nữ nữ mặc trang phục cung đình bên cạnh Thái hậu, nhìn chằm chằm vào ta hồi lâu.
Chỉ thấy đôi lông mày cong như trăng liềm, má ửng Hồng Ânhư đào.
Nhìn quen quen.